Chương 2346

Ngô Bình giậm chân một cái, một lực ập tới cắt đứt sợi dây. Sau đó, quả cầu sắt lập tức bay lên.

Người đàn ông đang ngồi kinh ngạc. Rõ ràng ông ta đã ra tín hiệu cho người ở bên dưới kéo quả cầu, tại sao Ngô Bình lại làm được kia chứ?

Người đàn ông kia mặt lạnh như tiền, nói: “Vòng hai kiểm tra Nhãn lực!”

Doanh trại tuần thành yêu cầu cực cao về Nhãn lực. Bọn họ thường xuyên phải tìm những kẻ nhập cư trái phép, phán đoán thân phận của đối tượng. Cho nên, muốn vào đây phải có một cặp Hoả Nhãn Kim Tinh mới được.

Ngô Bình bị bắt đứng vào trong một vòng tròn. Trước mặt anh là một tấm màn trắng, bên trên nhanh chóng vụt qua những quang ảnh. Ngô Bình phải nhớ được những quang ảnh này và trả lời chính xác các câu hỏi sau đó. Người đàn ông ra ám hiệu, người chiếu quang ảnh lập tức đẩy nhanh tốc độ chiếu lên một trăm lần! Người đàn ông nhìn lên tấm màn trắng, thấy những quang ảnh hỗn loạn và mơ hồ. Ông ta nhìn không rõ, bụng nghĩ dù có Tiên quân ở đây thì cũng không nhìn nổi, không phân biệt được quang ảnh đó là gì.

Người đàn ông nhếch môi cười lạnh, ông ta nghĩ thầm thanh niên này vẫn không chịu cho ông ta chút lợi lộc thì chỉ còn nước xách dép đi về.

Sau khoảng mười giây, quang ảnh biến mất. Người đàn ông kia hỏi: “Được rồi, giờ cậu hãy trả lời câu hỏi sau: hình ảnh số một nghìn ba trăm mười là hình gì?”

Người đàn ông lạnh lùng hỏi, trong mắt ông ta là vẻ vui mừng khi thấy người khác gặp nạn.

Ngô Bình thản nhiên đáp: “Hai con bò. Một con bò đực đang gặm cỏ. Trên thảm cỏ có một con bướm. Con bướm này mất một chân. Trong lùm cỏ có một con bọ ngựa, nó đang chuẩn bị vồ lấy con bướm. Con bò đực kia đã nhìn thấy tất cả, vẻ mặt nó âm hiểm như sắp được xem một màn kịch hay”.

Quyển sổ trong tay người đàn ông “bịch” một cái rơi xuống đất, mắt chữ o miệng chữ a. Mấy giây sau, ông ta mới kêu lên: “Không thể nào!”

Ngô Bình thản nhiên nói: “Tăng tốc độ chiếu quang ảnh lên một trăm lần. Bài kiểm tra này quả thực rất khó nhưng không làm khó được tôi”.

Người đàn ông kia kinh ngạc, nhặt cuốn sổ lên, nhìn Ngô Bình một lúc lâu rồi nói: “Rất tốt! Ải tiếp theo sẽ kiểm tra Võ lực! Cậu đi qua cánh cửa này, sẽ có con rối võ học tấn công cậu. Nếu đánh thắng nó, tôi sẽ cho cậu đỗ”.

Ngô Bình đi thẳng vào trong, ánh mắt người đàn ông thoáng hiện một tia hung ác. Nhãn lực của Lý Bình này thật siêu phàm, nếu để anh vào doanh trại tuần thành biết đâu anh sẽ leo được lên cao. Hơn nữa hai người đã có thù, ông ta đương nhiên không tin Ngô Bình sẽ giữ mình lại.

Ông ta ra ám hiệu, có người thả ra con rối mạnh nhất, con rối A số mười!

Con rối ở đây phân làm bốn cấp A, B, C, D. Trong đó cấp A là mạnh nhất, cấp D là yếu nhất. Mà trong số những con rối cấp A, lực chiến mười trên mười chính là con rối A số mười có lực chiến khủng nhất!

Ngô Bình vừa bước vào đã có một luồng gió từ bên trái thổi tới tấn công mình nên anh lập tức ra chiêu phản công. Chỉ thấy hai cái bóng mờ mờ lúc ẩn lúc hiện trong phòng, thi thoảng lại phát ra những âm thanh như tiếng sấm.

Một chiêu, hai chiêu, mười chiêu!

Thấy một lúc sau Ngô Bình vẫn chưa ra, người đàn ông kia sững sờ. Lực chiến của con rối đó đủ để khiến Tiên quân phải đau đầu, sao Lý Bình này vẫn chưa bị đánh chết?

Lại thêm vài giây nữa thì một tiếng nổ “đoàng” vang lên, sau đó không gian yên ắng trở lại.

Sau đó, Ngô Bình kéo con rối đi ra ngoài. Con rối đã bị đánh cho biến dạng, toàn bộ cấm thuật và pháp trận bên trong con rối đều bị hỏng hết, không thể sử dụng đượcnữa.

Anh nhìn người đàn ông, hỏi: “Tôi đã đỗ chưa?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play