Chương 2308
Không lâu sau, Lý Mai cũng đến. Theo kiến nghị của Ngô Bình, tập đoàn Lý Thị sẽ xây các nhà máy ở đây, ví dụ như xi măng, thép, phân hoá học và hoá chất.
Lý Mai đến để mua đất và quyết định xem có đầu tư ở đây không.
Đến đây rồi, Lý Mai mới phát hiện Ngô Bình là tổng chỉ huy ba quân – người có quyền hạn lớn nhất tại đây. Vậy thì còn gì phải lo nữa? Cô ấy lập tức mua lại các xí nghiệp lạc hậu chuẩn bí tuyên bố phá sản ở Viêm Long với giá thấp, sau đó chuyển đến Ghi-nê.
Cùng lúc đó, Lý Mai có ý kiến muốn đổi tên nước Ghi-nê thành nước cộng hoà Đông Tinh. Sau đó sẽ thành lập công ty cơ sơ hạ tầng để sửa đường, xây cầu, phát triển kiến trục hạ tầng.
Nhưng đây không phải chuyện ngày một ngày hai nên Ngô Bình cũng không vội, có Chu Thanh Nghiên và Lý Mai ở đây, anh không phải lo gì nữa. Nên hầu hết thời gian, anh đều dành để tìm tinh hạch.
Sau gần một tháng đến nước Đông Tinh, Ngô Bình vẫn chưa tìm thấy tinh hạch. Nhưng anh phải về nước vì sắp đến tết Nguyên Tiêu rồi.
Anh đã hứa với Trương Thiên Hoành là giúp ông ấy mở cấm chế vào dịp tết Nguyên Tiêu, giờ chỉ còn ba ngày nữa nên anh phải về thôi.
Trưa nay, anh đã về đến Thiên Kinh.
Anh vừa xuống máy bay thì Trương Lệ đã gọi tới.
“Tiểu Bình, con đang ở đâu đấy? Có rảnh không?”
Ngô Bình: “Con đang ở Thiên Kinh rồi, có chuyện gì thế mẹ?”
Trương Lệ cười nói: “Tiểu Bình, mấy hôm nữa, mẹ sẽ đi gặp mấy cô bạn”.
Ngô Bình nhớ là mẹ mình có mấy người bạn rất thân.
Anh hỏi: “Mẹ định đi chơi với mấy cô ấy ạ?”
Trương Lệ: “Giờ cũng rảnh, mẹ định đi chơi mạt chược hoặc dạo phố với các cô ấy”.
Ngô Bình: “Vâng”.
Trương Lệ cười nói: “Tiểu Bình, tối nay nhà mình sẽ đến nhà cô Tôn Hiểu Hồng chơi”.
Ngô Bình nhớ ngày xưa, cô Tôn này đã lấy một đại gia ở Hải Thành nên cuộc sống rất khá, anh nói: “Vâng”.
Trương Lệ: “Mẹ muốn con đi cùng, cô Tôn có một cô cháu gái xinh lắm, cô ấy định giới thiệu cho con”.
Ngô Bình chán nản: “Mẹ, con có bạn gái rồi mà, mẹ đừng giới thiệu thêm cho con nữa, con không đi đâu”.
Trương Lệ: “Tiểu Bình, không chỉ có thế đâu. Chồng của cô Tôn bị bệnh, mẹ biết con giỏi chữa bệnh nên mới muốn con đến khám cho chú ấy một thể”.
Ngô Bình ngẫm nghĩ rồi nói: “Được rồi, con sẽ đi. Nhưng mẹ không được giới thiệu ai cho con đâu đấy, con không cần đâu”.
Trương Lệ: “Được rồi”.
Nhận địa chỉ xong thì Ngô Bình cúp máy.
Buổi tối mới phải tháp tùng mẹ mình đi chơi nên anh không vội, mà đến tổng bộ của Thiên Long trước.
Bây giờ, ngày nào Diệp Thần cũng tu luyện ở đây nên tiến bộ rất nhanh, loáng cái đã cảnh giới Thần rồi, chẳng mấy mà đột phá lên Tiên Thiên.
Ngô Bình vừa chỉ dẫn cho Diệp Thần tu luyện, vừa giải quyết vài việc của Thiên Long.