Chương 2188
Ngô Bình cảm thấy dao động: “Nói vậy, có thể di chuyển bất kỳ vật gì tới một địa điểm được chỉ định?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Tu vi của ngươi khá thấp, hiện giờ vẫn không thể chỉ định được vị trí và khoảng cách, mỗi lần dịch chuyển đều là ngẫu nhiên. Thứ này đối với ngươi mà nói chẳng có giá trị gì, ngươi có thể hiến tế nó cho ta, đổi lấy thứ hữu dụng”.
Ngô Bình chớp chớp mắt: “Ngón tay thì sao?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Ngón tay ẩn chứa năng lượng của Ma Thần, cũng có thể hiến tế”.
Ngô Bình đáp: “Được, ta sẽ hiến tế ngón tay này trước”.
Thần Hắc Thiên xuất hiện, lấy đi ngón tay của Ma Thần trong tay anh: “Giá trị của ngón tay này tương đương với sáu hồn phách mà ngươi từng hiến tế trước đó. Mà những thứ này là thứ mà ngươi có thể lấy đi”.
Dứt lời, trước mặt Ngô Bình xuất hiện một loạt vật phẩm, chậm rãi di chuyển trước mặt anh.
Đã có trải nghiệm tương tự nên lần này anh vô cùng trầm lặng, lựa chọn kỹ càng. Qua nửa giờ đồng hồ, anh phát hiện một cuốn sổ ghi chép khá mỏng.
Không khỏi tò mò, anh hỏi: “Đây là sách gì mà có thể tương đương với sáu hồn phách?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Đây là bút ký tu luyện do một cao thủ chí cường của tiên vực vĩnh hằng truyền lại cho hậu thế, tuy số chữ không nhiều, nhưng chữ nào cũng quý giá”.
Ngô Bình hỏi: “Cuốn sổ ghi chép này có thể chỉ điểm cho thiên tiên không?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Đây là ghi chép chỉ dạy cảnh giới địa tiên tu hành. Cuốn sổ ghi chép chỉ dạy cảnh giới thiên tiên tu hành có giá trị cao hơn nó mười lần”.
Ngô Bình trợn tròn hai mắt: “Thần Hắc Thiên, chẳng lẽ một cuốn sổ ghi chép mà ngươi tách nó thành nhiều phần?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Ta rất công bằng”.
Ngô Bình thầm nghĩ, ngươi đúng là đồ gian thương, ngẫm nghĩ rồi anh hỏi: “Có thể cho ta xem qua bút ký tu hành trong giai đoạn nhân tiên không?”
Thần Hắc Thiên đáp: “Cần phải trao đổi đồng giá, ngươi có thể hiến tế thêm một hồn phách nữa”.
Sau này Ngô Bình còn phải tu luyện đến Nhân Tiên tầng thứ năm, tầng thứ sáu nên có không ít nghi hoặc, mà những thông tin liên quan không được ghi lại mấy trong ngọc bội và ngọc bàn, chỉ có dăm ba câu, không giúp ích cho anh là bao.
Chuyện này cũng chẳng lạ, từ xưa tới nay số người có thể tu luyện tới tầng năm, tầng sáu Nhân Tiên vô cùng ít ỏi.
Ngẫm nghĩ một lát, anh liền gọi Viêm Dương tới bảo nó thả thêm một tà ma nữa. Trước đây Viêm Dương đã hiến tế năm tà ma rồi.
Sau khi hiến tế thêm một tà ma nữa, thực lực của Viêm Dương lại mạnh hơn một chút, chắc cũng tầm tầm Địa Tiên tầng thứ tám sơ kỳ.
Sau khi hiến tế xong, trước mặt Ngô Bình lại có thêm một cuốn sổ mỏng khác, đó là ghi chép có liên quan đến việc tu luyện Nhân Tiên. Hắn cất cả cuốn này và cuốn ghi chép tu luyện giai đoạn Địa Tiên kia lại.
Thần Hắc Thiên: “Còn thiếu hai hồn phách nữa thì ta có thể bố trí được trận pháp. Mong rằng ngươi có thể hiến tế sớm sớm chút”. Sau đó hắn liền biến mất.
Rời khỏi không gian Hắc Thiên, Ngô Bình lập tức mở cuốn sổ ghi chép tu luyện Nhân Tiên. Trang đầu tiên của cuốn sổ có một đoạn giới thiệu ngắn gọn viết bằng tiên văn.