Chương 2187

Nửa giờ đồng hồ sau, Hoàng Phủ Hằng quay lại thư phòng: “Chủ nhân, họ bằng lòng đặt trước đan dược, bây giờ đang đi gom tiền rồi. Tôi còn bảo họ lan truyền rộng rãi tin tức này, dẫn thêm nhiều người khác tới, như thế tôi có thể gom được một lượng lớn tiền đặt cọc”.

Ngô Bình đáp: “Trưa nay tôi sẽ quay lại, anh chuẩn bị xong tiền cọc đi”.

Rời khỏi khu biệt thự Ngọc Tuyền, Ngô Bình cảm thấy trước mặt hoa lên, Vô Song xuất hiện trước mặt anh, cô ấy hỏi: “Thiên Hồ đang ở đâu?”

Ngô Bình liếc mắt nhìn cô ấy: “Cô không phải là hóa thân của Thiên Hồ sao? Tại sao còn gọi cô ấy là Thiên Hồ?”

Vô Song đáp: “Tuy tôi là hóa thân, nhưng qua vô số năm tu luyện, tôi đã có ý thức của riêng mình, bây giờ chúng tôi là hai cá thể”.

Ngô Bình gật đầu: “Cửu Vĩ Thiên Hồ bị nhốt ở một nơi, đại trận của nơi đó vô cùng mạnh mẽ, cô ấy bảo cô tới tìm cường giả của tộc Cửu Vĩ để giải thoát cho cô ấy”.

Vô Song gật đầu: “Tôi biết rồi. Bây giờ tôi sẽ đi tìm cao thủ của tộc Cửu Vĩ, lần này đi nhanh thì nửa năm, lâu thì vài ba năm”.

Thực ra Ngô Bình không mong thấy cô ấy rời đi ngay: “Không ở lại thêm vài ngày sao?”

Vô Song lắc đầu: “Không đâu. Đa tạ đã tiếp đón, cáo từ”.

Nói xong, Vô Song đột nhiên biến mất, cũng không biết cô ấy đã đi đâu.

Ngô Bình cảm thấy hơi thất vọng, nếu Vô Song này có thể ở lại bên cạnh làm vệ sĩ của anh thì tốt biết bao!

Về tới Thiên Long, anh tiếp tục chỉ dẫn Diệp Thần tu hành. Trong lúc này, Hoa Giải Ngữ ghé qua một chuyến, nói rằng ngày mai phải thi đấu với nước Mễ, địa điểm thi đấu đặt ở Hải Thành.

Ngô Bình không quá để tâm điều này, với thực lực hiện giờ của anh, thắng trọn vẹn không phải chuyện khó khăn.

Đến trưa, anh lại tới khu biệt thự Ngọc Tuyền lấy “tiền đặt cọc”.

Người nhà Hoàng Phủ Hằng quen nhiều biết rộng, chỉ trong nửa ngày ngắn ngủi mà hắn ta đã gom được hai mươi ba nghìn tiền bùa!

Ngô Bình nhận hết toàn bộ số tiền mà không hề khách sáo: “Anh tìm chỗ nào đó trốn đi, tránh cho chủ nợ tới tìm anh”.

“Vâng, chủ nhân”.

Rời khỏi biệt thự Ngọc Tuyền, Ngọc Bình quay lại Thiên Long để chuẩn bị. Ngày mai phải thi đấu với cường giả của nước Mễ, thế nên anh lục tìm trong pháp khí chứa đồ một hồi, tìm ra được một ngón tay phủ đầy vảy màu xanh dương. Anh từng tưởng rằng chủ nhân của ngón tay là một vị Thiên Tiên, còn từng dùng sức mạnh của nó để vẽ bùa.

Trên ngón tay đeo một cái nhẫn, trước kia anh từng có ý định mở ra, nhưng lần nào chạm tới chiếc nhẫn cũng bị sức mạnh bên trong ngón tay hất văng.

Anh đặt ngón tay vào trong không gian Hắc Thiên và hỏi: “Thần Hắc Thiên, ngươi có nhận ra vật này không?”

Giọng nói của thần Hắc Thiên vang lên: “Đây là ngón tay của Ma Thần, chiếc nhẫn bên trên rất thú vị đấy”.

Ngô Bình hỏi: “Ồ, tại sao lại nói vậy?”

Thần Hắc Thiên đáp: “Chiếc nhẫn này có tác dụng kỳ diệu dịch chuyển không gian, sử dụng nó có thể di chuyển người hoặc vật đến nơi rất xa trong nháy mắt”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play