Chương 1815

Ngô Bình: “Nương tay? Ban đầu khi Lâm Lãnh Thiền muốn giết tôi, sao không nương tay với tôi?”

Trình Thương Ngô: “Ân oán giang hồ chỉ cần ngồi xuống bàn bạc là có thể hoá giải. Ban đầu là do Thanh Môn chúng tôi không đúng, chúng tôi có thể bù đắp cho cậu chủ Ngô”.

Ngô Bình đáp: “Vậy tôi muốn được bồi thường toàn bộ địa bàn, sản nghiệp của Thanh Môn ở Viêm Long”.

Trình Thương Ngô cười đáp: “Đương nhiên là được”.

Câu nói này khiến Ngô Bình không khỏi ngạc nhiên. Anh còn nghĩ Trình Thương Ngô này sẽ tiếp tục kì kèo mặc cả với anh nhưng không ngờ anh ta lại đồng ý luôn!

Anh nói: “Như vậy là Thanh Môn đồng ý từ bỏ lợi ích của mình ở Viêm Long?”

Trình Thương Ngô: “Không phải là từ bỏ, mà là trao đổi”.

Ngô Bình: “Ồ? Vậy anh muốn trao đổi cái gì?”

Trình Thương Ngô: “Thanh Môn không muốn từ bỏ thị trường Viêm Long vì đây hiện là thị trường lớn nhất thế giới. Hy vọng cậu chủ Ngô có thể giơ cao đánh khẽ cho chúng tôi sau này được ở lại Viêm Long phát triển”.

Ngô Bình: “Xin lỗi, chuyện này không phải chuyện tôi có thể tự quyết định”.

Trình Thương Ngô: “Tôi biết con gái của Kim thần tướng cũng tham gia việc này, nhưng nếu cậu chủ Ngô đồng ý tha cho chúng tôi thì cô Lam có lẽ cũng sẽ không truy cứu thêm chuyện này nữa”.

Ngô Bình nghi hoặc: “Tại sao Thanh Môn cứ phải ở lại Viêm Long này?”

Trình Thương Ngô: “Vì Thanh Môn bắt nguồn từ Viêm Long nên đương nhiên không thể từ bỏ mảnh đất vàng này”.

Ngô Bình biết anh ta không nói thật, nhưng anh cũng không để ý. Đối phương đã đồng ý từ bỏ sản nghiệp hiện có ở Viêm Long, vậy thì anh cũng không thiệt hại gì.

“Vậy được”, anh đáp.

Trình Thương Ngô cười đáp: “Cậu chủ Ngô quả là người rộng lượng, Thương Ngô xin đa tạ”.

Nói thêm đôi câu chuyện phiếm rồi Trình Thương Ngô cũng cáo từ.

Lúc tiễn đối phương ra về, Ngô Bình mở mắt thấu thị quan sát người thanh niên này. Anh phát hiện ở vị trí huyệt Linh Đài của Trình Thương Ngô có một hình người nhỏ trông y hệt anh ta đang ngồi ở đó!

Ngô Bình kinh ngạc, trong đầu thầm kêu lên: Linh hồn sơ sinh!

Linh hồn sơ sinh là thứ chỉ có Chân quân mới có được, lại thêm việc tu vi của Trình Thương Ngô này không hề cao nên anh đoán chắc là do linh hồn sơ sinh chiếm đoạt thân xác của người khác để trùng sinh. Tu vi của nó sẽ mau chóng hồi phục trở lại.

Ngô Bình không nói ra chuyện này, chỉ âm thầm đưa mắt nhìn theo Trình Thương Ngô.

Trình Thương Ngô vừa đi khỏi thì Diệp Thiên Tông bước ra hỏi: “Sư đệ, hai bên bàn bạc ổn thoả rồi sao?”

Ngô Bình gật đầu: “Thanh Môn đồng ý cho em toàn bộ cơ nghiệp hiện có, nhưng họ cũng sẽ tiếp tục phát triển những sản nghiệp khác ở Viêm Long chứ không rời khỏi đây”.

Diệp Thiên Tông cũng cảm thấy kỳ lạ: “Điều kiện của họ chỉ có vậy sao?”

Ngô Bình: “Đúng vậy”.

Diệp Thiên Tông như thể suy nghĩ gì đó rồi đáp: “Chắc chắn còn có uẩn khúc gì đó”.

Ngô Bình: “Sư huynh, thánh tổ Thanh Môn này không đơn giản, em nghi ngờ đây có thể là một người đoạt xác!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play