Chương 1795
Mọi thứ đã bình thường trở lại, tin tức được gỡ xuống, không còn ai gây áp lực với La Duy Khang nữa. Thậm chí, thế lực của Ngô Bình ở Hải Thành cũng không còn bị đả kích nhiều.
Lúc này, Ngô Bình đang ngồi điều hoà cơ thể trong nhà, anh đã luyện chế Bồi Nguyên Tán, ngoài ra còn lấy được khá nhiều quả ở Địa Tiên Giới cho người nhà ăn.
Lina đến khiến cả nhà Ngô Bình đều kinh ngạc, ai cũng thấy cô ấy rất xinh, hơn nữa lại nấu ăn ngon nên rất quý cô ấy.
Còn Ngô Bình hầu như toàn ở trên tầng chót, không rõ đang làm gì.
Thật ra, anh đang nghiên cứu đan hồ ở đây, đan hồ khác nhau thì khi ngâm nước cũng cho tác dụng khác nhau.
Sau khi trời tối, Cương Tử đến thông báo: “Cậu chủ, có ông Lâm tới xin gặp”.
Ông Lâm? Ngô Bình nói: “Cậu mời ông ấy vào phòng khách, tôi xuống ngay”.
Khi anh xuống dưới thì thấy một ông lão tóc đen râu đen khoảng 50, 60 tuổi đang ngồi trong phòng khách.
Thấy Ngô Bình xuống, ông ấy đứng dậy rồi chắp tay chào: “Thần y Ngô”.
Ngô Bình quan sát người đó rồi nói: “Ông là Lâm Lãnh Thiền à?”
Ngày trước, Lâm Lãnh Thiền từng cho người đến giết Ngô Bình.
Lâm Lãnh Thiền cười nói: “Vâng, trước kia tôi có chút xung đột với thần y Ngô nên lần này đến để xin lỗi”.
Ngô Bình cười lạnh nói: “Nghe ông nói thì nếu nhà ông không đến đây phát triển thì chắc ông không xin lỗi tôi đâu nhỉ?”
Lâm Lãnh Thiền: “Có gì xin cậu cứ nói thẳng”.
Ngô Bình không giận mà cười nói: “Ông là Lâm Tổ của Thanh Môn nên tôi sẽ nể mặt. Tôi nhận lời xin lỗi của ông”.
Lâm Lãnh Thiền cười nói: “Cậu Ngô đúng là có tấm lòng của một bậc đế vương, tôi bái phục!”
Ngô Bình: “Ông đừng rót đường vào tai tôi nữa, nếu đã đến xin lỗi thì quà xin lỗi của ông đâu?”
Lâm Lãnh Thiền cười hỏi: “Tiêu Thiên Kỳ của Hải Thành bị tóm rồi, chuyện này thì thần y Ngô biết không?”
Ngô Bình đương nhiên là biết, chuyện này do anh sắp đặt mà. Anh chớp chớp mắt nói: “Thế hả? Gần đây tôi không ở nhà, không ngờ lại xảy ra chuyện lớn như vậy”.
Lâm Lãnh Thiền hỏi: “Bên Tiêu Thiên Kỳ, Thanh Môn của ta cũng có chiếm một phần. Giờ Tiêu Thiên Kỳ rơi đài, tám mươi phần trăm địa bàn của ông ta sẽ bị Hoàng Thiên Bá cướp đi”.
Ngô Bình cũng nói: “Ở Hải Thành, ngoài Tiêu Thiên Kỳ chính là Hoàng Thiên Bá. Đây là chuyện đương nhiên thôi”.
Lâm Lãnh Thiền lại cười nói: “Không có gì là đương nhiên, nếu Thanh Môn không gật đầu thì chẳng ai có thể đụng vào địa bàn do Tiêu Thiên Kỳ để lại hết!”
Ngô Bình hỏi: “Thế nên?”
Lâm Lãnh Thiền: “Lần này đến xin lỗi, phần quà bồi của tôi là: Từ nay về sau, Thanh Môn sẽ không chèn ép Hoàng Thiên Bá nữa! Hơn nữa, nếu ông ta muốn chấm mút địa bàn của Tiêu Thiên Kỳ thì Thanh Môn cũng sẽ không rớ tới!”