Chương 1794
Quả nhiên Ngô Bình vừa ngồi xuống thì La Duy Khang đã gọi tới. Ông ấy có vẻ rất lo lắng nói: “Cậu Ngô, chúng ta gặp nhau một lát được không?”
Ngô Bình: “Không cần đâu, nói luôn qua điện thoại cũng được”.
La Duy Khang: “Cấp trên đang liên tục gọi cho tôi, ý của họ là muốn cậu nhân cơ hội này hiến tất cả đất đai mua được vào ngân sách của nhà nước, tôi đang thấy áp lực quá!”
Ngô Bình cười nói: “Ông cứ bình tĩnh, cùng lắm là ba hôm nữa, chuyện sẽ lắng xuống thôi”.
La Duy Khang ngẩn ra: “Cậu Ngô, cậu có cách giải quyết rồi ư?”
Ngô Bình: “Rõ ràng có người đang ghen tị, thế thì cứ để họ ghen tị, tôi sẽ nhường lại chút lợi ích. Ông tung tin này cho tôi, bảo tôi đồng ý bán đất thấp hơn hai lần với giá mua”.
La Duy Khang ngạc nhiên nói: “Giảm giá gấp hai lần so với giá mua ạ? Cậu Ngô, nhưng giờ giá đất đã tăng hơn sáu lần rồi”.
Ngô Bình: “Tăng bao nhiêu thì tăng, tôi vẫn làm thế”.
La Duy Khang hít sâu một hơi rồi nói: “Tôi hiểu rồi”.
Ngô Bình ngắt máy rồi gọi video cho Lý Mai, anh hỏi: “Cô biết chuyện ở đây chưa?”
Lý Mai đang ở Á Mã nhưng vẫn gật đầu: “Tôi cho người xử lý rồi, cậu không phải lo”.
Ngô Bình: “Rõ ràng có người đang nhắm vào chúng ta, tôi định bán hết đất mua được, cả vịnh Bạch Long, khu biệt thự Đông Hồ và 60 nghìn mẫu đất với giá rẻ hơn hai lần so với giá mua”.
Lý Mai kinh ngạc nói: “Bán hết? Tại sao? Thế thì chúng ta lỗ chổng vó đấy”.
Ngô Bình cười lạnh: “Nếu không có tôi thì khu này đừng mơ xây dựng thành công, cứ để họ tranh nhau, còn chúng ta đi lánh nạn”.
Lý Mai: “Cậu nói vậy là sao?”
Ngô Bình: “Cô có biết phía trên muốn xây dựng khu này để làm gì không?”
Lý Mai: “Trước cậu bảo họ phát hiện ra đây là vùng đất hưng thịnh còn gì”.
Ngô Bình: “Đúng thế, vì tôi đi đến đâu thì nơi đó sẽ hưng thịnh! Tôi chính là người quyết định!”
Lý Mai: “Cậu… chính là con rồng ấy đấy à?”
Ngô Bình cười nói: “Không, nó là Lý Dư”.
Ban đầu Ngô Bình đã đoán khả năng cao nơi đây được coi là khu Long Hưng vì có liên quan đến Lý Dư, sau đó anh reo một quẻ thì đúng là thế thật.
Điều này có nghĩa là chỉ cần anh và Lý Dư rời khỏi huyện này thì nó sẽ không còn là vùng hưng thịnh nữa.
Lý Mai chớp mắt nói: “Ý cậu là lùi để tiến, mình sẽ bán hết đất đi rồi mua lại sau?”
Ngô Bình: “Có mua lại hay không thì còn phải chờ xem thế nào đã, nếu thích hợp thì mua. Thôi, cô mau cho người thực hiện đi”.
Lý Mai gật đầu: “Ok”.
Tin tức vừa được tung ra, hiệu quả rõ rệt ngay, những người náo loạn bên ngoài nhà Ngô Bình đã biến mất. Sau đó, trợ lý của Lý Mai đã nhận được rất nhiều cuộc gọi mua đất.
Cuối cùng, họ đã bán 60 nghìn mẫu đất với giá 420 tỷ, trừ vốn là 180 tỷ đi thì vẫn lãi được 240 tỷ.
Khu biệt thự Đông Hồ cũng nhanh chóng bán hết veo, ban đầu giá khoảng 4.5 tỷ, còn sang tay thì được 15.5 tỷ, lãi hơn chục tỷ.
Khu bờ sông Giang Nam đương nhiên cũng bán hết luôn, giá mua vào là 27 tỷ, bán ra 68 tỷ, lãi hơn 40 tỷ.