Chương 1599
Lý Vân Đẩu cười phá lên: “Lý Mai, Tiểu Bình chưa đến Á Mã bao giờ, chiều cháu dẫn nó đi chơi đi, tối mà muộn quá thì khỏi về cũng được”.
Ám hiệu rõ ràng đến vậy khiến Ngô Bình cũng phát ngại, anh nói “Ông ơi, lát cháu có việc rồi”.
Lý Vân Đẩu trừng mắt: “Cháu thì bận gì? Thôi đi chơi với Lý Mai đi”.
Thấy ông mình đã lên giọng, Ngô Bình đành đồng ý: “Vâng ạ”.
Ăn sáng xong, thấy Ngô Bình và Lý Mai dẫn nhau đi chơi, Lý Vân Đẩu vui vẻ gật gù.
Hai người vừa ra đến cổng thì Ngô Bình nói: “Cô đi làm việc của cô đi, tôi đi việc của tôi đây”.
Lý Mai nói: “Tôi biết đi đâu bây giờ?”
Ngô Bình: “Đi làm ăn, không ông bảo cô đến đây làm gì?”
Lý Mai: “Tôi luôn nghe lời ông, ông bảo tôi dẫn cậu đi chơi thì tôi sẽ làm”.
Ngô Bình chán nản, sau đó nói: “Đừng nói cô thích tôi rồi nhé”.
Lý Mai nổi giận nói: “Thần kinh! Ai thèm thích anh”.
Ngô Bình cười nhếch mép: “Tôi đùa thôi mà, nhưng tôi có việc thật, lát về tôi sẽ tặng cô một viên đan dược giúp duy trì nhan sắc”.
Lý Mai sáng mắt lên hỏi: “Thật không?”
Ngô Bình: “Tôi chưa lừa ai bao giờ”.
Cứ thế, Ngô Bình đã mua được thời gian một ngày bằng một viên đan dược.
Anh lái xe đến nhà của Trương Tây Linh, ông ta đang chờ sẵn rồi.
“Giáo chủ, hh đã thuần phục người và hộ pháp Mông rồi. Các trưởng lão và đường chủ cũng đã một lòng”, ông ta cười nói.
Ngô Bình gật đầu: “Tốt, chúng ta đi thôi”.
Tổng bộ của hh nằm ở trong một khu rừng, chỉ có một con đường dẫn vào, đã thế còn được canh phòng nghiêm ngặt.
Trương Tây Linh và Ngô Bình lái xe mất một giờ thì mới tới đó.
Các toà kiến trúc ở đây đã rất lâu đời, ít cùng cả nghìn năm, mặt ngoài bám đầy rêu.
Có rất nhiều pho tượng đá kỳ lạ đứng trước một cánh cửa lớn, ở giữa là một quảng trường rộng rãi.
Lúc này, các thành viên của hh đều đang đứng chờ Ngô Bình ở đây.
Chiếc xe dừng lại, Ngô Bình xuống xe, Mông Trạch lên tiếng: “Cung nghênh giáo chủ!”
Những người khác đều đồng thanh lặp lại câu đó, sau đó quỳ xuống đất.
Ngô Bình liếc nhìn thì thấy ít phải có năm trăm người đang quỳ ở đây, ai nấy đều là cao thủ cả.
Ngô Bình lên tiếng: “Mời các huynh đệ đứng dậy!”
“Cảm ơn giáo chủ!”
Mọi người đồng thanh nói rồi đứng dậy.
Mông Trạch bước ra: “Cuối cùng, giáo chủ cũng đến rồi ạ”.
Ngô Bình gật đầu nói: “Hộ pháp Mông, các huynh đệ trong giáo phái có ủng hộ tôi làm giáo chủ không?”
Mông Trạch đáp: “Tất cả mọi người đều đồng ý ạ”.