Chương 336
Nghe Thư Tình nói, nhóm phóng viên xì xào bàn tán.
Đúng vậy, tin tức truyền đến từ bệnh viện, trong vụ nổ lần này Hoắc Vân Thành bất hạnh bị trần nhà rơi xuống đè trúng, bị thương rất nặng, mấy ngày nay vẫn luôn hôn mê chưa tỉnh lại, rất có thể sẽ trở thành người thực vật.”
Ánh mắt Jones lóe lên ánh sáng âm u lạnh lẽo: “Đây chính là khổ nhục kế của các người, chẳng qua xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Hoắc Vân Thành bị thương.”
“Ngoài ý muốn à? Tôi thấy do người làm mới đúng!” Sắc mặt Thư Tình hoàn toàn lạnh lẽo, khóe môi tràn ngập vẻ châm chọc.
“Vụ nổ hôm đó, rất khéo, sớm không xảy ra, muộn không xảy ra lại trùng hợp khi tôi và Hoắc Vân Thành đến nhà kho mới cháy nổ, còn Jones, thời điểm trước khi nổ kho, anh lại ra ngoài nhận một cuộc điện thoại, không chút tổn hại!”
“Cô nói vậy có ý gì?” Jones cau mày.
Thư Tình nhìn anh ta với vẻ lạnh lùng: “Ý của tôi là, Jones mới là hung thủ đứng sau vụ nổ! Anh mới là người khởi xướng nguyên liệu mang tính phóng xạ của “Băng và Lửa” kia!”
“Cô nói bậy!” Jones lạnh nhạt phản bác: “Bởi vì tôi nói ra chân tướng, cô Thư, cô chó cùng rứt giậu, muốn đẩy mọi chuyện cho tôi sao?”
“Chỉ sợ kẻ chó cùng rứt giậu chính là anh.” Thư Tình mỉm cười thản nhiên: “Anh cố ý trộn lẫn nguyên tố có tính phóng xạ vào trong nguyên vật liệu, khiến sản phẩm “Băng và Lửa” của bộ phận sản xuất tại Pháp chứa nguyên tố phóng xạ, làm cho người tiêu dùng trúng độc.”
“Sau đó anh lại cố ý dụ tôi và Hoắc Vân Thành đến nhà kho số một, anh đã cài bom trong nhà kho, cuộc điện thoại kia của anh, thực ra là chỉ huy người khác cho nổ quả bom!
Anh tỉ mỉ sắp xếp cái bẫy như thế, rốt cuộc là vì cái gì?”
“Câu chuyện mà cô Thư đã kể thật sự rất hay, đáng tiếc là do cô bịa ra thôi.” Jones xòe tay, nói với phóng viên: “Mọi người đừng tin lời nói một phía của cô ta.”
Khóe môi Thư Tình nở nụ cười lạnh lẽo: “Rốt cuộc có phải câu chuyện hay không, rất nhanh sẽ biết rõ ràng.”
Ánh mắt của Thư Tình, không khỏi nhìn về phía cửa lớn của sảnh hội nghị.
Cô hơi híp mắt, sao Hoắc Vân Thành vẫn chưa đến?
Theo lý mà nói, Lâm Nham Phong hẳn đã lấy được chứng cứ, tính toán thời gian, Hoắc Vân Thành sắp đến đây rồi mới đúng chứ.
Chẳng lẽ lại gặp phải tình huống bất ngờ gì đó?
Hết cách, chỉ đành dùng thứ Athony gửi cho cô trước để kéo dài thời gian.
Thu lại suy nghĩ, Thư Tình hắng giọng, nhìn về phía Jones với ánh mắt sắc bén: “Jones, chỗ tôi có một đoạn ghi âm, anh có muốn nghe không?”
Jones nghe vậy, không khỏi sững sờ: “Ghi âm gì?”
Thư tình huơ điện thoại trong tay, mắt đẹp lóe lên vẻ lạnh lẽo: “Anh nghe thử chẳng phải sẽ biết là ghi âm gì hay sao.”
Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Thư Tình tìm thấy tệp tài liệu mà Athony gửi cho cô, đặt điện thoại trước micro, ấn vào nút phát.
Rất nhanh, trong điện thoại truyền đến đoạn đối thoại giữa hai người.
“A lô, tất cả đã chuẩn bị xong hết chưa?” Giọng nói này, là của Jones.
Một giọng nữ khác vang lên: “Chuẩn bị xong rồi, bất kỳ lúc nào cũng có thể cho nổ.”