"Đúng vậy, sau đó bọn cháu tìm trong yến tiệc, gặp được người phục vụ này, cô ấy nói thấy người lấy nhẫn của cháu, mà người này chính là Thư Tình!" Từ Uyển Nhi kiềm chế sự hưng phấn trong lòng, bổ sung thêm.

Kế hoạch cô ta bày ra hôm nay không chút lỗ hổng, Thư Tình nhất định không thể chống đỡ được, đến lúc đó Thư Tình sẽ trở thành một con chuột chạy qua đường bị mọi người chửi bới, Hoắc Vân Thành sao có thể lấy một kẻ trộm được chứ?

Advertisement

Chỉ cần Hoắc Vân Thành và Thư Tình giải trừ hôn ước, vị trí thiếu phu nhân của Hoắc gia không phải là của Từ Uyển Nhi sao?

Thấy Từ Uyển Nhi và Bạch Lam kẻ xướng người họa, Thư Tình cười lạnh một tiếng, nhìn người phục vụ bằng ánh mắt sắc bén, "Cậu tận mắt nhìn thấy tôi lấy nhẫn kim cương của Từ Uyển Nhi?"

Người phục vụ cụp mắt, không dám đối diện với Thư Tình, gật đầu, nhỏ giọng nói, "Đúng vậy, tôi tận mắt nhìn thấy."

"Không phải sợ, cứ nói thật đi!" Bạch Lam nhìn người phục vụ.

Người phục vụ ngầm hiểu, "Lúc nãy tôi đi vệ sinh, thấy Thư tiểu thư cầm nhẫn kim cương trên tay, cô ấy thấy tôi liền vội vàng giấu nhẫn kim cương vào trong túi xách."

"Thư Tình, còn không mau trả nhẫn kim cương lại cho Uyển nhi! Mặt mũi của Hoắc gia chúng tôi đều bị cô làm mất hết rồi!!" Mẹ Hoắc và Hoắc Thiến không biết đã đi tới từ lúc nào, tức giận quở trách.

"Dì à, đừng tức giận, chuyện này liên quan gì đến Hoắc gia chúng ta chứ?" Hoắc Thiến thấy thế vội vàng xoa dịu.

Cô ta lại hung hăng trừng mắt liếc Thư Tình một cái, "Đồ nhà quê này không liên quan gì đến Hoắc gia chúng ta, anh trai con sẽ không cưới một kẻ trộm vào nhà đâu."

Hoắc Thiến nói vậy, lại khiến mọi người càng thêm tin rằng Thư Tình trộm nhẫn kim cương của Từ Uyển Nhi, không khỏi bàn tán xôn xao.

Thư Tình nhìn mấy người trước mặt, cong môi cười lạnh.

Vở kịch này đúng là càng lúc càng náo nhiệt.

"Nếu như vậy, mong Thư tiểu thư để cho của về tay chủ." Sắc mặt Từ lão gia tử rất khó coi, trong tiệc mừng thọ của mình mà lại xảy ra chuyện thế này, người trộm đồ còn là vị hôn thê trên danh nghĩa của Hoắc Vân Thành.

Thư Tình có chút mất kiên nhẫn, không muốn nhiều lời với bọn họ, "Tôi đã nói rồi, không phải tôi lấy."

"Có phải cô lấy hay không, mở túi xách của cô ra cho chúng tôi xem thử là rõ ngay thôi!" Từ Uyển Nhi thấy Thư Tình còn muốn chạy, tiến lên chặn Thư Tình lại.

Mấy bảo vệ xung quanh thấy Từ lão gia tử phất tay, cũng vây xung quanh Thư Tình.

Thấy vậy, Thư Tình không khỏi nhíu mày, xem ra hôm nay không giải quyết chuyện này, cô sẽ không đi được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play