Trong đó có một mảnh thủy tinh găm vào chân Thư Tình, máu tươi chảy ra, nhuộm đỏ cả chiếc váy trắng, nhìn thấy mà phát hoảng.

"Em không sao chứ?" - Ánh mắt trầm tĩnh của Hoắc Vân Thành ánh lên sự quan tâm và căng thẳng, anh bế ngang Thư Tình lên: "Tôi đưa em tới bệnh viện."

Thư Tình vùng vẫy một chút: "Anh thả tôi xuống."

Advertisement

"Đừng động đậy!" - Hoắc Vân Thành ngữ khí uy nghiêm, không cho cô từ chối: "Em bị thương rồi."

Dưới ánh mắt của tất cả mọi người, Hoắc Vân Thành bế Thư Tình đi ra khỏi studio.

Cơ thể nằm gọn trong lòng Hoắc Vân Thành, Thư Tình thoáng đỏ mặt.

Hai cánh tay khỏe mạnh của anh ôm chặt lấy cô, hơi thở ấm nóng của anh bao trùm lấy cô, khoảng cách giữa hai người họ gần tới như vậy, cô thậm chí còn có thể nghe rõ nhịp tim mạnh mẽ của anh.

Khi đi qua cửa studio, Thư Tình cảm nhận được ánh mắt như muốn giết người của Từ Uyển Nhi.

Thư Tình cố ý dựa vào lồng ngực của Hoắc Vân Thành, dôi tay ôm lấy cổ anh.

"Vân Thành, anh đi đâu?" - Từ Uyển Nhi cứ đứng mãi trước cửa studio, cô ta cũng nhìn rõ mọi việc xảy ra bên trong.

Khi chiếc đèn chùm rơi xuống, Từ Uyển Nhi mừng thầm, cái này đập vào người Thư Tình thì cô ta không chết cũng trọng thương.

Nhưng ai ngờ được, Hoắc Vân Thành thế mà lại không màng tính mạng, bảo vệ Thư Tình.

Bây giờ còn ôm chặt lấy cô ta.

Ngọn lửa đố kỵ trong lòng Từ Uyển Nhi hừng hực thiêu đốt, cô ta muốn kéo Hoắc Vân Thành lại, nhưng Hoắc Vân Thành vừa liếc đôi mắt lạnh lùng kia qua, Từ Uyển Nhi lập tức buông tay.

Hoắc Vân Thành bế Thư Tình lên xe, vừa định lái xe tới bệnh viện, Thư Tình lại ngăn cản: "Tôi không sao, chi là vết thương nhỏ, tôi tự xử lý một chút là được."

Hoắc Vân Thành lại kiên quyết: "Tới bệnh viện kiểm tra thì tốt hơn."

Thư Tình không nói lại anh, chỉ đành để mặc anh lái xe đưa cô tới bệnh viện.

Bác sĩ kiểm tra qua cho Thư Tình: "May mà vết thương không sâu, bôi ít thuốc, mấy ngày nữa là ổn."

"Cảm ơn." - Thư Tình cười.

Thật ra đây chỉ là một vết thương nhỏ xíu, Hoắc Vân Thành cứ nhất quyết phải chuyện bé xé ra to.

"Không sao là tốt rồi." - Thấy vết thương của Thư Tình chỉ là vết thương ngoài da, gương mặt căng thẳng của Hoắc Vân Thành cũng giãn ra một chút.

"Hôm nay đừng về công ty nữa, tôi đưa em về nhà nghỉ ngơi cho tốt." - Hoắc Vân Thành lại bế Thư Tình lên xe, thấy Thư Tình không hề phản kháng, ánh mắt anh cũng hiền đi vài phần.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app truyenfull.

Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là truyenfull.vip.

Vui lòng đọc tại app truyenfull để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Anh cúi đầu thắt dây an toàn cho Thư Tình, vừa định khởi động xe, đột nhiên nghe thấy tiếng nói nhàn nhạt của Thư Tình: "Hoắc Vân Thành, anh cảm thấy chuyện hôm nay là ngoài ý muốn à?"

Thư Tình híp mắt lại, nói.

Chuyện hôm nay rõ ràng không đơn giản là chuyện ngoài ý muốn.

Thiết bị của Hoắc Thị mỗi năm đều được kiểm tra định kỳ, đèn treo của phòng studio đương nhiên cũng được nhân viên chuyên nghiệp tới kiểm tra, sao dễ rơi thế được?

Hơn nữa vừa hay lại rơi trúng người cô?

Rốt cuộc ai là người lén lút động tay động chân.

Mới đầu Thư Tình nghĩ là Từ Uyển Nhi động tay động chân muốn hãm hại cô, nhưng nghĩ kĩ lại mới thấy, hôm nay cô lên sân khấu thị phạm là do Annie biểu hiện không tốt, là ý nghĩ nhất thời.

Từ Uyển Nhi cũng không thể biết trước được.

Mà hôm nay người vốn dĩ sẽ đứng ở vị trí đó chính là Annie và Thẩm Tuấn Ngôn.

Lẽ nào có người cố ý nhắm vào Annie?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play