Nghe vậy, Liễu Trì Vân vô cùng hoảng hốt, nuốt một ngụm nước bọt.
Hiện tại ở bên ngoài có rất nhiều người đang tìm kiếm manh mối về các chủ, người đứng phía sau Huyết Sát Các.
Thậm chí ngay cả hoàng tộc cũng cử không ít Đốc Sát Sứ đi điều tra.
Nhưng mà kết quả duy nhất chính là ngay cả Huyết Sát Các xuất hiện từ khi nào cũng không điều tra ra, chứ đừng nói đến người đứng đầu ở phía sau nó.
Thật không ngờ, một nhân vật lớn như vậy lại gặp mình.
Liễu Trì Vân thấy kinh ngạc, đồng thời cũng cảm thấy được thương mà sợ.
Hắn ta vội vàng gật đầu nói:
“Ta chính là Liễu Trì Vân, ngài tìm ta có chuyện gì sao?”
“Ngươi… muốn báo thù không?”
Giọng nói thanh tao của Dạ Mệnh dụ dỗ.
“Báo, báo thù…”
Đầu tiên Liễu Trì Vân hơi sửng sốt một chút.
Trong đầu nhớ lại tất cả những chuyện Liễu gia đã làm đối với bản thân cùng mẫu thân của mình, hắn ta lập tức nắm chặt hai tay, nghiến răng nghiến lợi nói:
“Đúng vậy! Dù có nằm mơ ta cũng muốn gϊếŧ chết Liễu gia đã chia cắt hai mẹ con chúng ta.”
“Tốt lắm.”
Trong lòng Dạ Mệnh nhếch mép mỉm cười.
Con cá… đã cắn câu.
Ngươi chỉ cần ấn vào chỗ này.
Một khắc sau, Liễu Trì Vân đột nhiên giật mình.
Phát hiện ra tất cả mọi thứ xung quanh đã thay đổi, trở lại trạng thái ban đầu.
Dường như mọi thứ vừa rồi xảy ra đều là ảo ảnh mơ hồ.
“Ồ, nhanh như vậy đã nói chuyện xong rồi sao.”
Du Vô Gian hơi mỉm cười nhìn Liễu Trì Vân bị đánh thức đột ngột.
Liễu Trì Vân thấy vậy, khẽ gật đầu.
Lần đầu tiên, trong ánh mắt của hắn ta bừng lên một thứ ánh sáng mạnh mẽ như vậy.
Liễu gia, các ngươi sẽ phải trả một cái giá thật lớn vì những gì mình đã làm.
Mà trở lại Dạ Mệnh bên này.
Một nhánh của Huyết Sát Các ở Tuyền Thủy Quận.
“Các chủ, ngài tỉnh rồi.”
Sát thủ được đặt tên Số Hai cung kính nói khi thấy Dạ Mệnh tỉnh lại.
“Ừ, các ngươi đi ra ngoài trước đi.”
“Rõ.”
Nhìn người kia đi ra ngoài, vốn dĩ Dạ Mệnh đang ngồi xếp bằng dưới đất từ từ đứng dậy.
Trên miệng giương lên một đường cong.
Sở dĩ vừa rồi hắn có thể sử dụng chiêu thức quái gở như vậy để kéo Liễu Trì Vân vào một nơi tương tự như không gian tinh thần, tất cả đều là nhờ công lao bản thân đã nắm giữ thành thạo Thái Hư Kinh, hết thảy mọi vật đều được thu vào.
Thái Hư Kinh này tốt giống như thư viện từ thời nguyên thủy đến tận bây giờ.
Có rất nhiều pháp môn kỳ lạ được ghi lại ở trong đó.
Mỗi khi Dạ Mệnh học được một cấp độ của Thái Hư Kinh thì có thể từ cấp độ đó nhận được một số lượng lớn pháp môn tu luyện và vô số công pháp thượng cổ.
Mà một chiêu vừa rồi của bản thân kéo Liễu Trì Vân vào không gian tinh thần chính là do chính hắn đã làm được sau khi học xong cấp độ thứ hai.
Từ đó ẩn giấu một công pháp cấp cao cực phẩm gọi là ‘Trang Chu Diệp Mộng Pháp’.
Theo hắn được biết, nếu như có thể thông thạo Thái Hư Kinh ở trình độ cao thì có thể dễ dàng tạo ra một thế giới, giác ngộ cho tất cả chúng sinh.
Sức mạnh to lớn này có thể so sánh được với Đại Đạo.
“Thật dễ dàng để lừa gạt thành công tên tiểu tử này, hiện tại chỉ còn thiếu một chút làm nền thì vở kịch lớn này có thể chính thức mở màn rồi.”
Dạ Mệnh mỉm cười tự lẩm nhẩm nói.
“Đúng rồi hệ thống, ta có việc suýt nữa thì quên hỏi ngươi, nếu như đối phương vi phạm thỏa thuận, theo lý thuyết mà nói thì người ký hiệp ước sẽ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu sống, vậy phía ta liệu có thể hủy bỏ hình phạt đối với người ký hiệp ước hay không?”
Những gì Dạ Mệnh nói dường như là đang đề cập đến việc của Liễu Trì Vân.
Nếu như tất cả mọi người đều giống như Liễu gia, tạo ra những kẽ hở ở trong tờ giấy giao dịch sinh tử thì đến lúc đó hắn có thể sẽ bị lỗ nặng.
[Thưa ký chủ, nếu như ký chủ lo lắng về vấn đề giấy sinh tử thì ngài có thể yên tâm, tính toán của hệ thống là hoàn mỹ, trên giấy giao dịch sinh tử sẽ không có sai sót hay sơ hở gì.]
Hệ thống dứt khoát nói.
“Vậy Liễu gia…”
[Đối với những người cố gắng tạo ra kẽ hở trên giấy giao dịch sinh tử thì hệ thống sẽ tấn công vào huyết mạch của kẻ đó.]
“Tấn công huyết mạch có ý nghĩa gì?”
[Hệ thống sẽ tấn công vào huyết thống của đối phương, bất cứ ai có huyết thống của hắn đều sẽ bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa thiêu đốt ngay khi làm trái với hiệp ước.]
“Ôi, điều này có nghĩa là trực tiếp khiến cho đối phương tuyệt hậu, cái này còn tàn nhẫn hơn là tru di cửu tộc.”
Dạ Mệnh không nhịn được nói to một câu.
[Nhưng mà…ta thích.]
Sau đó khóe miệng hắn nhếch lên.
[Còn đối với câu hỏi lúc trước của ký chủ, hệ thống có thể nghe theo lệnh của ngài mà hủy bỏ hình phạt bị Hồng Liên Nghiệp Hỏa cho người nào đó.]
Dạ Mệnh lộ ra một chút vui mừng nói:
“Vậy thì tốt, ta cũng không muốn một người mang khí vận màu tím đậm chết một cách oan uổng ở trước mặt ta.”