Thấy hai người nói xong rồi, Hứa Nặc nắm tay anh trai đi theo sau lưng Tống Úc Hòa, lúc ba người định rời đi thì Hàn Ngang chợt nắm lấy tay Hứa Thừa, ba người đã hẹn nhau là ngày mai sẽ chơi cùng nhau.

Giữa trời đông giá rét lũ trẻ đến ngay cả nói chuyện cũng không nói được tròn câu như bọn họ thì có gì để chơi, hôm nay Hứa Nặc đã cùng với Hàn Ngang và anh trai chơi bóng vải cả một buổi chiều, cầm bóng vải đánh lên tường, thuận tiện còn chứng kiến một cuộc thi đi tiểu giữa anh trai và Hàn Ngang, hai người đứng ở dưới mái hiên, xắn quần lên để xem ai đi tiểu xa hơn.Lúc đó cô cũng ngây ngốc, lập tức quay người lại tránh né không nhìn, đôi chân nhỏ loạng choạng định đi vào nhà, căng thẳng đến mức không cần vịn tường mà vẫn có thể thuận lợi đi vào trong nhà.Quả nhiên khi người ta căng thẳng thì có thể bộc lộ ra năng lực đáng kinh ngạc.Sau khi hết căng thẳng, cô đi lại vẫn phải dựa vào anh trai, hai người giúp đỡ lẫn nhau hoặc là vịn vào tường, bước đi vững vàng trước đó dường như chỉ là một sự ảo giác của cô.“Ngày mai Lam Thư hãy mang Tiểu Ngang đến nhà bọn tôi đi, không phải ngày mai cháu còn phải đi họp sao, vừa hay để Tiểu Ngang ở nhà bọn tôi ăn cơm trưa, để ba đứa nhỏ chơi cùng nhau.”Tống Lam Thư là chủ nhiệm phụ nữ của đại đội Thanh Miêu, ngày mai phải đi họp liên đoàn công xã.

Trước đây mỗi lần Tống Lam Thư đi họp đều sẽ gửi Hàn Ngang cho Tống Úc Hòa chăm sóc, lần này cũng không ngoại lệ, nhưng bà còn chưa kịp nói thì Tống Úc Hòa đã lên tiếng trước, bà lập tức đồng ý, trong lòng vô cùng cảm kích.Nói xong mọi chuyện, Tống Úc Hòa một tay cầm bát một tay dắt Hứa Nặc, Hứa Nặc kéo theo anh trai, ba người cùng nhau trở về.Về tới nhà Tống Úc Hòa dẫn hai người đi rửa tay, rửa tay xong thì ăn cơm.Bánh kếp bột ngô và bột mì trắng, bên trong còn có thêm nhân, một cái là rau hẹ trứng gà, một cái là thịt heo và hành lá cắt nhỏ.Hứa Thừa nhìn thịt lợn, mở miệng nói: “Bà, từ đâu, vậy?”“Lần trước cha mẹ cháu đem về đó, khoảng cân rưỡi.” Tống Úc Hòa vừa nói vừa múc cháo cho hai anh em, cháo là do buổi trưa còn sót lại, có lẽ là được nấu từ trước, nên bây giờ cũng không còn nóng nữa: “Hôm nay ăn một chút, số còn lại ngày mai sẽ nấu cháo thịt bằm cho tụi cháu.”Làm cháo thịt bằm cũng có thừa đâu, dù sao thì cũng chỉ là nấu cháo thịt bằm mà thôi có thể dùng bao nhiêu thịt chứ.

Nhưng trời lạnh thịt có thể bảo quản được, nếu để ngoài nhà qua đêm thì thịt sẽ đông cứng lại, không bị hỏng.Lúc này Hứa Thừa mới mở to mắt, cậu bé ngẩng đầu nói với Tống Úc Hòa: “Cháu, không, biết.”Tống Úc Hòa vui vẻ: “Còn có thể để cháu biết à?”Hứa Thừa ngậm miệng không nói nữa, một tay cầm lấy nửa cái bánh thịt một tay cầm muỗng bắt đầu ăn cơm.

Hứa Nặc cầm lấy nửa cái bánh còn lại mà anh trai đưa cho gặm, bánh này gọi là bánh nhân thịt, nhưng thật ra, bên trong nó hành lá nhiều hơn thịt.

Mùa đông rau cải rất sống, nhưng nhà hoh Hứa lại không gặp phải vấn đề này, trước đây khi xây nhà thì bọn họ đã xây thêm một cái giường đất ở trong phòng bếp, đan thêm một cái sọt và lấp đất lên, khi trời lạnh thì sẽ trồng một vài loại như rau cải xoong, xà lách, mồng tơi, cải cúc,… các loại rau chịu lạnh, dễ trồng, tốc độ phát triển nhanh, như hành lá, rau hẹ là bắt buộc phải có ở trong sọt.Hiện tại Hứa Nặc đã thức tỉnh được dị năng hệ mộc, cô cũng sẽ đến sọt rau trong phòng bếp để lén lút truyền cho số rau đó một số dị năng, một là để số rau đó nhanh lớn hơn một chút, còn lại là để luyện tập dị năng của bản thân một chút.Về phần dị năng của anh trai, Hứa Nặc chỉ có thể kêu cậu bé phải khống chế bản thân cho tốt trước, buổi chiều khi chơi với Hàn Ngang cô đã phải nhắc nhở cậu bé mấy lần, sợ khi ở nhà người khác thì anh trai sẽ làm hỏng hết vật dụng trong nhà của người ta.Aiz, lúc đầu sao lại để anh trai uống chứ?Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn như vậy, sao động tác của cậu bé lại nhanh đến thế kia chứ?.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play