Đến năm Quan Hề 26 tuổi cô mới phát hiện ra mình không phải con ruột của bố mẹ.
Quan tiểu thư thật sự sắp được đón về từ một trấn nhỏ xa xôi.
Thời thế thay đổi, bố mẹ có thể sẽ không yêu thương cô nữa, tài sản sẽ phải chia chác, ngay cả vị hôn phu của cô cũng phải nhường cho người ta.
Suy ngẫm cả một đêm, Quan Hề quyết định lên tinh thần, trái lương tâm lôi kéo sự giúp đỡ từ vị hôn phu: “Giang Tùy Châu, em yêu anh! Yêu đến mức không có anh em không sống nổi!”
Giang Tùy Châu vừa đi công tác về liền nhìn thấy hoa hồng đầy mặt đất, anh khẽ nhướng mày: “Quan Hề, em lại nhìn trúng cái túi xách limited nào à?”
***
Đại tiểu thư Quan Hề có một vị hôn phu vừa đẹp trai lại giàu có, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ, mối quan hệ giữa hai người chính là kiểu hôn nhân plastic “chỉ quan tâm đến lợi ích, không đề cập đến tình cảm”.
Sau khi tiểu thư thật sự xuất hiện, quần chúng đều cười nhạo Quan Hề sắp mất đi tất cả. Cho đến một buổi đấu giá, mọi người tận mắt chứng kiến vị hôn phu Giang Tùy Châu vung tiền như rác mua cho Quan Hề hàng loạt món trang sức xa hoa.
Cậu bạn chí cốt khuyên nhủ: “Cậu điên rồi, Quan Hề không còn là vị hôn thê của cậu nữa.”
Chỉ thấy Giang Tùy Châu cười nhạt: “Vị hôn thê tôi nuôi bấy lâu, ai dám nói đổi là đổi.”