Liu riu với bác 1 chút đã đến trấn, cô đang lấy thế nhảy xuống xe nhưng lại nghĩ mình nhảy xuống lỡ ngã đập mặt xuống đất thì sao, không được, thôi thì đành bò xuống vậy. Khi ngồi cùng bác cô đã hỏi được hiệu thuốc nào có tiếng ở đây nhất là quán thuốc Mộc Kỳ, cô chào bác và bắt đầu vào trấn, còn bác thì cột bò vào góc cây gần đấy vác theo đồ dùng bán vào trấn, khi bước chân vào cô thấy dọc đường người đi qua lại rất tấp nập, ai cũng vui vẻ, 2 bên đường toàn những sạp bán đồ ăn, túi thơm, đồ dùng hàng ngày. Cô đi theo đường bác đánh xe bò chỉ thì thấy biển hiệu quán thuốc cô cần tìm. Cô nhìn xung quanh thấy cách đó không xa có 1 ngõ nhỏ cô chạy nhanh đến đó, lấy củ nhân sâm từ không gian ra, bước nhanh vào quán thuốc, khi vào quán cô thấy trưởng quầy đang bốc thuốc cho người dân, cô đứng chút thấy tiểu nhỉ đến hỏi cô: Em gái, em đến đây làm gì vậy. Em đi cùng người thân à. Em chào đại ca, em đến đây để bán dược liệu ạ. Anh có thể báo chưởng quầy giúp em được không, dược liệu của em là dược liệu quý ạ. Được, em chờ chút nhé, chưởng quầy bóc nốt thuốc cho khách 1 chút nữa là xong rồi. Em uống tạm chén nước nha. Em cảm ơn đại ca, đại ca thật tốt. Tiểu nhỉ nghe cô nói như vậy thì ngượng ngùng gái đầu. Cô chờ 1 lúc thì chưởng quầy đến, cô chào chưởng quầy. Còn chào thúc thúc, thúc thúc khỏe. Chưởng quầy nghe cô chào rất vui vẻ hỏi cô. Nghe nói cháu đến đây bán dược liệu à. Vâng ạ. Cháu đến bán nhân sâm ạ. ( Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình!!!)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT