Khi cô chạy lại bắt gặp 1 đôi vợ chồng, cô chào 2 vợ chông bác gái xong, nói chuyện 1 lúc cô đã biết đại khái thôn nơi này tên là Thạch An, đi thêm 1 canh giờ nữa là có thể đến thành trấn, ở đấy rất phồn hoa. Cô quay sang chào 2 bác và bắt đầu đi lên trấn, cô đang đi không biết mình có bị lạc đường không thì bắt gặp 1 bác trai đang đánh xe bò đi qua, mắt cô sáng lên, chào bác trai nói với giọng đểu ngọt ngào : 
Cháu chào bác, bác đang đánh xe đi đâu vậy ạ.
Bác trả lời : bác lên trấn trên để bàn đồ, cô bé định đi lên trấn à. Lên đây bác cho đi nhờ 1 đoạn.
Cô chỉ chờ câu này của bác, cảm ơn bác xong, cô vèo cái bò lên xe, đừng hỏi sao vì sao cô lại bò, vì đôi chân ngắn của cô không nhảy lên được. Khi cô bò lên xong bác đánh xe chạy chậm trên đường, trên xe cô dỗ ngọt, nói chuyển với bác rất vui vẻ, bác cười rất nhiều, bảo cô thật lém lịnh. cô còn được bác cho 1 chiếc bánh bao, 1 bánh ngô để ăn. Sao cô thấy cô giống như lừa ăn lừa uống của người ta vậy nhỉ. Nhưng cô lại nghĩ ai bảo mình dễ thương nên người ta mới cho cô, chứ cô không lừa đâu nhé.
( Cảm ơn các bạn đã đọc truyện của mình )

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play