Trở lại không lâu trước đây.
Đèn trong WC đã sớm sáng lại, thi thể thiếu niên bất lương kia đã biến mất không có tung tích chỉ còn sót lại những dấu vết nhắc nhở hai người vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Thậm chí rất nhanh những dấu vết đó cũng trở nên phai tàn.
Trong lòng Bạch Vấn Hạ hết sức sầu muộn, cậu không biết mọi việc tại sao lại thành như vậy… Vì cái gì cậu lại vô ý để vuột mất lệ quỷ!
Điều này hợp lý sao? Lệ quỷ này có thể chuyên nghiệp hơn không? Cậu vẫn luôn rất chờ mong nhưng kết quả lại không xảy ra chuyện gì? Ngược lại thì thiếu niên bất lương kia lại treo, chẳng lẽ lực hấp dẫn của cậu còn không bằng một thiếu niên bất lương…
Càng làm lòng người căng thẳng chính là, Bạch Vấn Hạ vừa mới phát hiện số lượng người xem trên kênh phát sóng trực tiếp của mình không hề thấp, làm cậu mơ hồ có cảm giác bất an, đành phải an ủi chính mình: "Hãy nghĩ tới mặt tích cực, những người xem đó khẳng định không phải yêu thích mình, nhất định là đang mắng mình là đồng đội heo!"
"Có người tặng người chủ trì phần thưởng 100 tích phân. Mong người chủ trì tiếp tục cố gắng!"
"Hệ thống thương thành ở phó bản trung có thể tùy thời mở ra, người chủ trì có thể tùy ý sử dụng."
Bạch Vấn Hạ: "?"
Trong phó bản nhìn không được bên ngoài màn hình, nhưng Bạch Vấn Hạ không cần nghĩ cũng biết, tình huống dường như đã đạt tới mức nguy cấp rồi…
Hình như những người xem đó đều đã cho rằng cậu thật đáng tin cậy, thậm chí còn có người kích động mà phát thưởng!
"Không được, hiện tại phó bản mới bắt đầu không bao lâu, mình nhất định phải phấn chấn lên. Đã có cơ hội làm đồng đội heo thì không thể bởi vì một chút trắc trở liền nhụt chí!"
Bạch Vấn Hạ xốc lại tinh thần một lần nữa, cảm thấy bản thân lần này càng phải nghiêm túc ngụy trang thành đồng đội heo.
Cậu mở quyển nhật ký ra xem, càng xem lông mày càng nhíu chặt. Chủ nhân của quyển nhật ký này tám phần mười chính là lệ quỷ cậu nhìn thấy lúc vừa mới tiến vào. Mà nó lúc còn sống thường bị các bạn học khác bắt nạt đủ kiểu cuối cùng thì tràn ngập oán khí mà chết đi, từ đó mới xuất hiện phó bản này.
"Trách không được tên lệ quỷ kia giết NPC liền biến mất, đại khái chính là thiết lập nào đó của phó bản này." Bạch Vấn Hạ tự hỏi trong lòng: "Nói như vậy, chẳng phải là những NPC đó chính là đối tượng đang gặp nguy hiểm nhất cần phải được bảo vệ?"
Đột nhiên cậu cảm thấy mình sáng tỏ điều gì! Tuy rằng rất xin lỗi lệ quỷ một lòng muốn báo thù nhưng cậu cũng chỉ có thể đi bảo vệ những NPC đó.
"Nhưng so với những điều đó, chắc là do mình biểu hiện quá bình tĩnh nên mới làm người xem và những người khác cảm thấy mình không còn không đáng tin cậy." Bạch Vấn Hạ cắn răng: "Mình cần thiết lập cho bản thân hình tượng bình hoa sợ quỷ, như vậy xác suất nhân vật tử vong mắt thường có thể thấy cũng rất cao, còn có thể tôn lên phong thái ngạo mạn của Trịnh Hoàn, đạt được hiệu quả hệ thống yêu cầu, có thể nói là một công đôi việc."
Trên đường hai người trở về, Trần Lâm Viễn cảm thấy vô cùng âm u, xung quanh tràn ngập sương mù không thể thấy rõ bất cứ thứ gì nhưng cứ có cảm giác bị nhìn chằm chằm nên cậu không khỏi càng ngày càng sát lại Bạch Vấn Hạ.
Sau khi trở lại phòng học, bọn họ liếc mắt một cái liền nhìn ra tình hình không đúng, không kể đến phòng học một đống hỗn loạn, ngay cả người cũng thiếu đi một số… Sắc mặt những người chủ trì khác cũng rất khó coi, bộ dạng hoảng hồn chưa bình tĩnh.
"Phó bản này thật sự quá nguy hiểm." Trần Lâm Viễn lại cảm thấy vừa rồi nếu không phải nhờ đủ kiểu thao tác của Bạch Vấn Hạ, chắc chắn hiện tại cậu ta đã chết, trong lòng đối với Bạch Vấn Hạ càng tràn ngập cảm kích.
Người trong phòng học sau khi nhìn thấy bộ dáng cả người dính máu hiện tại của Bạch Vấn Hạ, lập tức lộ ra sắc mặt sợ hãi thậm chí có người còn muốn động thủ - nhưng Bạch Vấn Hạ lập tức lộ ra biểu tình còn kinh hoảng thất thố hơn so với bọn họ! Đến nỗi trực tiếp vọt vào phòng học, ngồi xuống vị trí bên cạnh Trịnh Hoàn, bộ dạng bị dọa đến run lẩy bẩy: "Trịnh đại ca, tôi rất sợ hãi!"
Mọi người: "?"
Trần Lâm Viễn đi ở phía sau cậu vẻ mặt hoang mang, chuyện gì xảy ra vậy, sao lão đại bỗng nhiên trở thành bộ dáng ngớ ngẩn thế này, cậu vốn còn tưởng rằng lần này trở về có thể phô trương… Không đúng, nhất định là vì Bạch Vấn Hạ muốn che giấu thực lực cho nên mới như vậy.
Cậu ta nhất định phải phối hợp với kế hoạch của lão đại, tuyệt đối không thể đem đầu đuôi ngọn nguồn sự tình phát sinh ở WC nói ra. Trần Lâm Viễn hạ quyết tâm.
"Các cậu vừa rồi đã gặp chuyện gì?" Trịnh Hoàn bị kỹ thuật diễn của Bạch Vấn Hạ mê hoặc, nhất thời có chút mơ hồ, quyết định mở đề tài trước.
Ai biết sắc mặt Bạch Vấn Hạ lập tức liền trắng bệch: "Quá, quá kinh khủng, ở trong WC, chúng tôi đã thấy lệ quỷ, hắn, sau đó hắn…" Đôi tay cậu không ngừng ôm chặt thân thể mình, bộ dáng thật sự quá mức sợ hãi: "Tôi thật sự không muốn nhớ lại. Trịnh đại ca, anh nhất định phải bảo vệ tôi!"
Mặc dù trên thực tế, từ đầu đến cuối bóng dáng của kia lệ quỷ kia Bạch Vấn Hạ cũng chưa được thấy.
Mọi người vừa mới nhẹ nhàng thở ra lập tức khinh thường trong lòng, bọn họ thật là quá xem trọng tên Bạch Vấn Hạ này, trình độ này của đối phương vừa thấy chính là trình độ làm vật hi sinh, có thể sống sót không chừng cũng chỉ dựa vào may mắn. Hiện tại còn muốn bán sắc đẹp, thật sự khiến người khác xem thường… Nhưng mà bọn họ cũng không thể không thừa nhận đối phương thật là có cái vốn liếng này, càng không muốn thừa nhận là bọn họ thậm chí có chút hâm mộ tên Trịnh Hoàn đó.
"Không sai." Tiểu Trần gật gật đầu, trong lòng còn sợ hãi nói: "Tên lệ quỷ kia thiếu chút nữa đã thành công, hai người chúng tôi đều bị nó khống chế được. Nếu không phải cuối cùng lệ quỷ không cẩn thận giết chết NPC liền biến mất, chúng tôi chỉ sợ cũng sẽ phải chết, đừng nói gì đến việc trở lại."
Những người khác nghe vậy thì tâm tư sục sôi, NPC chết lệ quỷ liền biến mất, một tin tức quan trọng như thế. Ánh mắt của bọn họ không nhịn được dừng lại trên những NPC xung quanh, khiến người đứng sau không khỏi rùng mình.
Trong mắt Trịnh Hoàn hiện lên dị sắc, Bạch Vấn Hạ có thể sống sót thật sự chỉ là trùng hợp? Nhưng mặc kệ thế nào, đêm nay cậu nhất định phải chết.
Người xem ở phòng phát sóng trực tiếp thấy loại hành vi này cũng không có gì kinh ngạc, dù sao mấy loại sự tình như giả heo ăn thịt hổ ở phó bản rất thường thấy.
"Sợ ngây người, kỹ thuật diễn của người chủ trì này cũng thật tốt! Nếu không phải tận mắt chứng kiến sự việc lúc trước, tôi đã thật sự cho rằng cậu ấy chỉ là một bình hoa."
"Tôi lại thấy các người suy nghĩ nhiều quá, nói không chừng tên chủ trì này chính là một bình hoa, sự việc vừa rồi chỉ là vận may thôi. Tôi thấy ở phó bản này vẫn là Trịnh Hoàn có thể sống đến sau cùng."
"Vận may? Ngươi có thể tái tạo sao? Ta thấy nếu thật sự hoàn toàn dựa vào vận may, người chủ trì này khẳng định là người chơi may mắn nhất trong toàn bộ người mới!"
"Đừng tranh cãi nữa. đừng tranh cãi nữa. Mọi người đều đến liếm giá trị nhan sắc này đi, cái này không ngon sao!"
…
Rất nhanh đã tan học. Những NPC khác bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị quay về ký túc xá nghỉ ngơi, một số người đã cố gắng liên hệ với NPC nhưng không ai trong bọn họ phản ứng lại.
Cô giáo quản sinh tìm được mọi người, vẻ mặt khó xử mở miệng nói: "Tình hình là bây giờ có một số chuyện xảy ra. Bởi vì việc sắp xếp ký túc xá gặp chút vấn đề nên hiện tại một số người trong các bạn chỉ có thể đến ở kí túc xá của trường học cũ kia."
Sắc mặt mọi người tái nhợt. Cô giáo này vừa nãy còn nhấn mạnh đủ kiểu là không thể đi qua đó, hiện tại lại kêu bọn họ qua đó ở thấy thế nào cũng đều có vấn đề. Còn Bạch Vấn Hạ lại là vui vẻ trong lòng như đã thấy được tương lai tươi sáng của mình.
"Không cần lo lắng, tuy rằng trường học cũ có hơi cũ nhưng cách đây không lâu đã được sửa sang lại, vào đó ở sẽ không có gì nguy hiểm. Chỉ cần các bạn đừng đi lung tung chỗ khác là được." Cô giáo có chút không tự tin nói: "Hiện tại các bạn còn bảy người. Chia bốn người sang trường học cũ kia đi."
Nói xong cô giao cho mọi người hai chiếc chìa khóa rồi liền thu dọn đồ đạc rời đi. Hiển nhiên ngay cả vị trí của ký túc xá cũng phải do mọi người tự mình tìm kiếm.
"Đúng là có tình huống như vậy, dù sao để phòng phát sóng trực tiếp nổi tiếng thì phải đòi hỏi chút kích thích, cho nên phó bản cũng sẽ thường xuyên sắp xếp cốt truyện như vậy." Trịnh Hoàn mở lời trước tiên: "Chúng ta cần phải chia thành hai nhóm người." ( truyện trên app T𝕪T )
Mọi người nhớ đến bộ dáng âm trầm của trường học cũ kia liền vô cùng không tình nguyện, tuy rằng như thế có thể hấp dẫn thêm nhiều người xem, nhưng vì điều này mà dùng mạng đổi thì cũng quá thiệt thòi. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -
"Tôi sẽ đi qua trường học cũ." Trịnh Hoàn nói, lại nhìn về phía Bạch Vấn Hạ vẫn còn mang bộ dạng sợ hãi: "Nếu cậu đã sợ như thế thì đi ký túc xá mới đi, thế nào? Nơi đó tương đối an toàn."
Trên thực tế, ký túc xá mới nhìn thì an toàn nhưng lại thu hút lệ quỷ, ẩn giấu sát khí. Trường học cũ thoạt nhìn thì nguy hiểm nhưng chính là nơi an toàn nhất. Quyết định như vậy quả thật là đẹp cả đôi đường Trịnh Hoàn cũng phải bội phục chính mình.
Những người khác trong lòng đều trở nên khó chịu, tên Bạch Vấn Hạ này dựa vào cái gì được chia cơ hội bảo mệnh trân quý như vậy chứ nhưng đây là lời Trịnh Hoàn nói, bọn họ cũng không tiện trực tiếp mở miệng phản đối.
Không nghĩ tới Bạch Vấn Hạ cũng không vui, cơ hội tìm đường chết rõ ràng như vậy như thế nào cậu có thể buông tha… Nhưng cũng không thể từ bỏ hình tượng đồng đội heo bình hoa của mình được, cậu ngẫm nghĩ một chút sau đó lập tức bắt lấy cánh tay Trịnh Hoàn, như sắp khóc nói: "Không được, Trịnh đại ca đi đâu tôi liền đi đó! Tôi không muốn cô đơn một mình."
Mọi người nghe xong đều sửng sốt, sau đó trong lòng liền cảm thấy tên Bạch Vấn Hạ này thật là quá ngốc. Cho dù Trịnh Hoàn giỏi hơn nhưng mang theo một tên đồng đội heo như vậy cũng quá sức. Có điều đối phương tự mình từ bỏ vị trí trong ký túc xá mới, cái này thật ra rất thức thời nha.
Trịnh Hoàn theo bản năng muốn bỏ cánh tay Bạch Vấn Hạ ra, lại phát hiện cánh tay đối phương giữ lấy mình rất chặt, hoàn toàn không giống như là người yếu đuối mong manh.
Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với tên Bạch Vấn Hạ này! Chẳng lẽ cậu ta cũng nhìn ra vấn đề?
Trịnh Hoàn hoàn toàn không thể đoán ra đối phương đang nghĩ cái gì, lâm vào trầm mặc một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng nói: "Vậy cùng nhau đến đó đi. Đêm nay cậu phải đi theo tôi cẩn thận."
Trần Lâm Viễn thấy Bạch Vấn Hạ chọn ở ký túc xá cũ, quyết định chủ ý tỏ vẻ mình cũng muốn qua đó, nhìn như là cậu ta muốn ôm đùi Trịnh Hoàn nhưng thực tế là Bạch Vấn Hạ mới là lão đại đùi vàng chân chính của cậu tạ!
Còn lại sau cùng thì rút thăm chọn ra được một người đàn ông đeo mắt kính tên là Vương Liêu cùng đi với bọn họ. Còn ba người còn lại thì vui vẻ trở về ký túc xá mới, rốt cuộc có đối lập mới có cảm giác hạnh phúc.
Nhóm người đi về phía ngôi trường cũ ở giữa sương mù bởi vì khung cảnh quá mức kinh khủng, mọi người không ai nói được một lời, chỉ cảnh giác quan sát xung quanh, sợ có quỷ hồn nào đó đột nhiên xuất hiện.
Trên thực tế, lợi dụng thời gian đi đường Trịnh Hoàn đã mở ra thương thành, không chút do dự dùng 100 tích phân mua một đạo cụ.
"Bùa hộ mệnh: đạo cụ sơ cấp, thời gian hiệu quả là một giờ sau khi sử dụng. Cao nhất là có thể chống đỡ lệ quỷ sơ cấp. Tác dụng phụ: Nếu sau khi xé đôi chỉ giữ một mảnh, chắc chắn sẽ tạo ra hiệu quả hấp dẫn lệ quỷ, xin hãy sử dụng cẩn thận. Nếu trên người có hai mảnh nhỏ bùa hộ mệnh, thì có thể đạt được tác dụng hộ thân."
Không sai, Trịnh Hoàn cho dù phải trả giá 100 tích phân, đêm nay mạo hiểm cũng nhất định phải giết chết tên Bạch Vấn Hạ có định ước số bất ổn này.
"Có cái này, Bạch Vấn Hạ nhật định sẽ không sống quá đêm nay!"
Bên kia, Bạch Vấn Hạ thoạt nhìn run bần bật, trên thực tế cũng mở ra thương thành, rốt cuộc sau khi có phần thưởng 100 tích phân, cậu cũng có thể mua ít đạo cụ rồi.
"Này trường học cũ thoạt nhìn đúng là rất u ám, nhưng mình thật sự là quá đen, rất khó bảo đảm lần này nhất định sẽ xảy ra chuyện, cần phải có ngoại lực trợ giúp một chút."
Sau khi Bạch Vấn Hạ lướt xem một hồi, ánh mắt dừng lại trên bùa hộ mệnh Trịnh Hoàn vừa mới mua, sau đó nhìn đến tác dụng phụ của bùa hộ mệnh trong lòng lập tức mừng như điên, trực tiếp chọn mua!
"Có cái này, mình sẽ không sợ phải sống qua đêm nay!"
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT