Nếu trong tình huống bình thường, sao có chuyện nữ tu sĩ quan tâm đến mấy câu hỏi của khách tham quan, cô ta cứ trực tiếp cắn chết người là được. Nhưng thân phận của Bạch Vấn Hạ không giống những người bình thường khác, bởi vì người này có sự phù hộ của chủ nhân công viên giải trí.
Nếu ông chủ muốn bảo vệ người này, không phải nên cản cậu đi vào sao?
Chẳng lẽ, đây là tình thú của bọn họ, nghe nói dạo này có rất nhiều cặp tình nhân đến nhà ma tìm kích thích, có phải cô ta cũng nên phối hợp một chút.
Nữ tu sĩ suy nghĩ một chút, bèn đứng dậy, quần áo hầu như che khuất toàn bộ khuôn mặt cô ta, chỉ lộ ra nửa gương mặt, hai tay vẫn giữ tư thế cầu nguyện, giọng nói mang vài phần thương hại: “Hỡi vị khách tham quan vô tình đi lạc vào nơi đây, có vẻ cậu đến đây để tìm lại người bạn đồng hành, nhưng cậu nên biết rằng, cậu sắp phải đối mặt với một con đường không thể quay lại, cậu có chắc chắn tiếp tục đi vào không?”
Trên thực tế, đoạn hội thoại chỉ được kích hoạt khi một khách tham quan vô tình lạc vào đây, tiếp đó, họ cần phải cùng nữ tu sĩ đuổi giết, sau cùng, mới tìm thấy cuốn nhật ký giấu trong căn phòng ở tầng trên, nhưng bây giờ cô ta không thèm quan tâm quá nhiều ... Cuốn nhật ký này, cô ta còn hận không thể trực tiếp nhét vào lòng Bạch Vấn Hạ.
Nhìn thấy nữ tu sĩ trở thành NPC chỉ đường, giảng giải toàn bộ vấn đề về nhiệm vụ, Bạch Vấn Hạ ngơ ngác, chẳng lẽ, những chuyện xảy ra ban nãy chỉ là ảo giác.
“Mặc kệ xảy ra chuyện gì, tôi nhất định phải tìm được người đó.” Bạch Vấn Hạ kiên định trả lời.
“Trước đó, người bạn của cậu đã xuống dưới, nếu không có gì bất ngờ, có lẽ giờ đã là ‘đồ ăn’ của giáo chủ rồi.” Khi nhắc đến giáo chủ, nữ tu sĩ lộ vẻ chán ghét, có thể thấy quan hệ giữa hai người không tốt: “Giáo chủ cực kì đói khát với ‘đồ ăn’, hơn nữa, không hề kén ăn, cách năm phút lại ăn một bữa cơm. Nhưng giáo chủ có rất nhiều ‘đồ ăn’, nếu cậu nhanh đi xuống, có lẽ vẫn kịp cứu người.”
Cô ta nói đến đây, cơ thể chợt chuyển động, theo đó, từ trên người cô ta rơi xuống một quyển nhật ký, không chỉ thế, bên cạnh còn có một bản đồ địa hình ...
Bạch Vấn Hạ: “ ... ” Đạo cụ có thể tùy tiện nhặt được như vậy sao?
Mà nữ tu sĩ hoàn toàn không phát hiện điểm khác thường. Nói đúng hơn, cô ta đang ám chỉ Bạch Vấn Hạ mau chóng nhặt 2 đạo cụ kia lên.
Bạch Vấn Hạ cũng không hề lo lắng, cậu nhặt nhật ký và bản đồ dưới đất lên. Bản đồ địa hình ghi rõ các khu vực dưới lòng đất, nhưng bản đồ này đã bị rách, chỉ có thể nhìn thấy vài khu vực.
Diện tích dưới lòng đất lớn hơn nhiều so với trên mặt đất, tương đương với một tòa thành nhỏ. Trong đó, đa số là nhà tù, một phần nhỏ là nơi ở của nhân viên thần chức. Vị trí trung tâm là điện tế đàn, ngay bên cạnh là phòng của giáo chủ.
Đường đi dưới lòng đất ngoằn ngoèo như mê cung, nếu không có bản đồ địa hình, ngay cả nhân viên thần chức nơi này cũng khó tìm được đường.
“Những chuyện này đều không quan trọng, trước hết, tôi phải xuống dưới đã.” Nói xong, Bạch Vấn Hạ nhanh chóng tiến vào.
Ngay lối vào đã cảm nhận được một luồng khí lạnh, ngưỡng cửa toàn là vết máu vương vãi, đẩy cửa lớn, đường hầm sâu không thấy đáy, chỉ có ánh nến le lói.
Sau khi Bạch Vấn Hạ bước vào, cánh cửa lập tức đóng lại, ánh nến xung quanh đều chuyển sang màu xanh, khiến cho người ta cảm thấy rất quỷ dị. Cậu quay đầu thử đẩy cửa, nhưng cánh cửa không lay chuyển, có vẻ, không thể đi ra từ lối này.
Mới đi xuống không bao lâu, vô số ngã rẽ hiện ra trước mắt, Bạch Vấn Hạ không thể không đối chiếu địa đồ để tìm lối đi đúng.
Chủ nhân khu giải trí không nói gì, hiện tại Bạch Vấn Hạ đã tiến vào, theo đúng bối cảnh nhà ma mà anh ta tạo ra, phải dùng tới bốn đạo cụ mới có thể ra ngoài, anh ta bắt đầu căm ghét chính mình, vì sao đặt nhiều cạm bẫy như vậy, làm một nhà ma bình thường không tốt sao? Tìm được lời giải có gì hay ... Nhưng anh ta đã ám chỉ cho nữ tu sĩ biết, để cô ta đưa Bạch Vấn Hạ bản đồ địa hình, đoán chừng, cậu sẽ không gặp chuyện gì ...
Nhưng anh ta không biết rằng, Bạch Vấn Hạ là một người xui xẻo, vận khí của cậu rất kém.
Rốt cuộc, trong tình huống này, nếu chủ nhân khu vui chơi có thể nhanh chóng giải phong ấn và giết chết Bạch Vấn Hạ, đó sẽ là một điều tốt cho Bạch Vấn Hạ, người có hệ thống đồng đội heo. Điều này cũng dẫn đến tình huống vô cùng kinh hoàng mà chủ nhân của khu vui chơi sẽ phải đối mặt tiếp theo.
Trong trí nhớ của chủ nhân khu vui chơi giải trí, vị trí gần lối vào có các quái vật chia làm nhiều loại, mà loại càng nguy hiểm, có xác suất xuất hiện càng thấp. Thường gặp là bộ xương khô, con người gặp loại này chỉ cần phản kháng một chút là có thể đánh ngã nó, càng không nói tới người có nhiều đạo cụ hỗ trợ ... Bạch Vẫn Hạ không đến mức xui xẻo như vậy.
Nháy mắt, âm thanh ngâm nga không biết từ đâu, vang bên tai Bạch Vấn Hạ.
Âm thanh vô cùng du dương, thánh khiết, mê hoặc tâm trí người nghe. Trên thực tế, đây là âm thanh của con quái vật đã nuốt chửng linh hồn của những đứa trẻ trong dàn đồng ca, con người sẽ bị mê hoặc sau khi nghe nó ngâm nga, rồi cứ thế bước vào miệng quái vật.
Sau khi Bạch Vấn Hạ nghe xong liền xuất hiện ảo giác, cậu buông bản đồ trong tay ra, cả cơ thể thẫn thờ đi vào một ngã rẽ.
“Sao lại thế này! Đây không phải quái vật ít gặp được nhất trong đường hầm sao?” Chủ nhân khu giải trí gấp gáp, không thể không sử dụng năng lượng của bản thân thêm lần nữa.
Vì thế, Bạch Vấn Hạ chỉ cảm thấy, sau khi tiếng hát kia cất lên, bản thân bị cảm xúc sợ hãi làm gián đoạn. Tiếp theo, ngã rẽ bên này bị lún xuống, một tảng đá từ đâu xuất hiện che khuất lối vào.
“?” Bạch Vấn Hạ hoang mang quay về lối đi lúc đầu.
Lúc này, cậu đã tìm được lối đi chính xác, vừa lật xem nhật kí trong tay, vừa vội vã đi xuống, làm bản thân suýt nữa trượt ngã. Theo bản năng, cậu chống đỡ vào vách tường, tức thì, bàn tay truyền tới cảm giác dính dính nhớp nháp, hơn nữa, ‘vách tường’ còn động đậy.
Không đúng, nó thực sự đang chuyển động! Đây không phải vách tường bình thường, nó là một con quái vật đang sống sờ sờ.
Bạch Vấn Hạ liền đưa tay vào bức tường, ngay lập tức, cơ thể cậu không còn sức lực, cứ thế bị cắn nuốt, Bạch Vấn Hạ cảm thấy vui sướng vô cùng ... Chuyện này có phải là khởi đầu tốt đẹp không?
Nhưng sau đó, tình trạng của quái vật không khác gì âm thanh đột nhiên im bặt lúc nãy, động tác cắn nuốt của nó ngừng lại, giống như ăn phải thức ăn khó nuốt, nó ngay lập tức nhả tay Bạch Vấn Hạ ra.
Sau khi Bạch Vấn Hạ chạm vào lần nữa, vách tường đã đông cứng, không khác gì vách tường bình thường.
Bạch Vấn Hạ: “ ... ” Vách tường này là thế nào, xem ra nó không ăn thịt người được?
Đi về phía trước một chút, cậu đạp vỡ một đồ vật gì đó. Cúi đầu nhìn, hóa ra là một bộ xương khô!
Bộ xương nhanh chóng vươn tay tới, oán hận muốn bắt Bạch Vấn Hạ trả thù, nhưng vừa chạm vào người Bạch Vấn Hạ, cả thân hình nó vỡ vụn, đầu lâu lăn trên đất mấy vòng rồi rơi xuống vực thẳm.
“Sao lại thế này? Xem ra trên người ta có đạo cụ gì đó rất có ích, nhưng, con quái vật này quá kéo hông* rồi.” Bạch Vấn Hạ cảm thấy, lần này cậu xuống tầng hầm rất thuận lợi, quái vật chưa kịp làm gì đã chạy mất: “Nhà ma này không có một chút tính phiêu lưu nào!”
*Kéo hông: một từ thông dụng trên Internet, mô tả một người không có tinh thần, không thể làm được gì, giống như bị kéo căng trên mặt đất (ngay cả xương hông của một người cũng bị kéo đến mặt đất), và chúng bị kéo căng và sụp đổ.
Chủ nhân khu vui chơi giải trí chỉ biết trợn mắt há mồm, anh ta không ngờ Bạch Vấn Hạ lại xui xẻo như vậy! Mới đi được mấy bước đã thu hút vô số quái vật, khiến cho anh ta không thể không giúp đỡ.
“Chết tiệt, cậu ta cứ đi xuống thế này thì ta còn phải xử lí vô số quái vật nữa ... Thời gian xóa bỏ khế ước còn phải đợi nửa giờ. Ta phải nghĩ cách khác.” Chủ nhân của công viên giải trí nghiến răng, quyết định không thể cứ tiết kiệm sức mạnh như trước nữa, trực tiếp hy sinh một chút thời gian cởi bỏ khế ước để đặt một tầng bảo vệ lên người Bạch Vấn Hạ, mặc dù điều này sẽ kéo dài thời gian cởi bỏ khế ước thêm ba mươi phút ... Nhưng có thể khiến cho quái vật mang thân phận giáo chủ cảm thấy kính sợ mà không ra tay, đối với anh ta vẫn có lời.
Thế nhưng, anh ta hoàn toàn coi thường trình độ xui xẻo của Bạch Vấn Hạ.
Nhờ có sự hi sinh của chủ nhân khu giải trí, đoạn đường tiếp theo, Bạch Vấn Hạ không gặp chuyện gì, những quái vật trên đường đi chưa kịp gặp cậu đã bỏ chạy. Nhưng tầng hầm này đã lâu chưa tu sửa.
Mười phút sau, Bạch Vấn Hạ liên tục gặp phải mấy lối đi bị sụp xuống, lan can cầu thang đột nhiên bị gãy khiến cơ quan trong tầng hầm bị kích hoạt, nếu bất cẩn sẽ mất mạng ngay lập tức.
Trên trán chủ nhân khu giải trí đều là mồ hôi lạnh, trong mấy phút đồng hồ ngắn ngủi, anh ta đã phải cứu Bạch Vấn Hạ vô số lần, còn phải cố gắng khiến Bạch Vấn Hạ không biết, những chuyện này đều do anh ta làm ... Trong lòng anh ta đã hận Bạch Vấn Hạ đến thấu xương! Lần nào anh ta cũng phải tự nhủ, sau này sẽ trả được thù, mới khiến anh ta có động lực tiếp tục cứu người.
Sau khi chủ nhân khu giải trí tức đến sắp hộc máu, Bạch Vấn Hạ đã đi đến được khu vực tương đối an toàn. Ban đầu, chỉ còn 30 phút có thể cởi bỏ khế ước, cũng bởi vì chủ nhân khu giải trí nhúng tay vào đã tăng lên một giờ.
“Ta cảm thấy vận khí hôm nay khá tốt!” Bạch Vấn Hạ cảm thấy những chuyện xảy ra lúc này đều báo hiệu điềm lành, tinh thần phấn chấn hẳn lên.
Cậu không hề biết gì về những chuyện chủ nhân khu giải trí trải qua nãy giờ, nhưng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp thấy rất rõ ràng, boss ác ma này đã cứu Bạch Vấn Hạ vô số lần.
【Chuyện này, rốt cuộc là thế nào? Tôi nghi ngờ boss ác ma là người cha lạc mất con nhiều năm, không đúng, anh ta còn chăm sóc cẩn thận hơn! Chẳng những mở cửa cho người chủ trì, không cần đi vào cũng được đóng dấu, hiện tại, anh ta còn không để người chủ trì gặp chút nguy hiểm nào, tôi nhìn cảnh này cảm thấy xúc động không thôi.】
【Cút đi, cha con gì ở đây, theo tôi, đây chính là tình yêu vượt chủng tộc. Trước đây có thiên sứ yêu thích Hạ Hạ, hiện tại thêm một ác ma cũng không lấy làm lạ! Nhưng, không biết tại sao Hạ Hạ chỉ dành tình cảm cho mỗi Nhan Giang Lâm, aizz, đột nhiên tôi cảm thấy cậu ấy có quá nhiều đàn ông.】
【Tôi suy nghĩ ngàn lần, vạn lần cũng không nghĩ tới, sự tình lại phát triển thành thế này. Thế nhưng, từ khi gặp phải boss ác ma, vận khí của Hạ Hạ rất kém, những chuyện này trước đây chưa hề xảy ra.】
【Có phải vì thân phận ác ma đem lại nhiều xui xẻo. Tôi cảm thấy boss thiên sứ của phó bản trước đáng tin cậy hơn!】
Phút chốc, nội dung bàn luận trên màn hình từ việc boss của phó bản chăm sóc ôn nhu trở thành boss của phó bản trước đáng tin cậy hơn.
Những người từng được bình chọn người chơi mới xuất sắc nhất của mỗi năm, khi vào xem cũng phải trợn mắt há mồm. Những chuyện li kì này lại xảy ra hàng này với Bạch Vấn Hạ sao? Vì sao trước đây bọn họ chưa từng gặp boss kiểu này, đừng nói đến boss, ngay cả một quái vật nhỏ ôn nhu cũng không có.
Hiện giờ trong danh sách streamer nổi tiếng, nhiệt độ của Bạch Vấn Hạ là cao nhất. Không phải do Nhan Giang Lâm quá yếu, mà chỉ nói đến nội dung gây sốc diễn ra trong phòng phát sóng trực tiếp, không ai có thể vượt qua Bạch Vấn Hạ.
...
Lúc này, Bạch Vấn Hạ mới có thời gian đọc cuốn nhật kí của nữ tu sĩ.
Trong nhật ký đã ghi lại, viện tu đạo này từng xảy ra một số chuyện. Ban đầu, nơi này chỉ là một viện tu đạo bình thường trong thành phố, tín ngưỡng một vị thần linh không biết tên.
Cho đến một ngày, giáo chủ giao dịch cùng ác ma, có được năng lực cường đại, chẳng những khống chế tu viện, ông ta còn muốn khống chế toàn bộ thành phố. Tất cả mọi người đều thay đổi tín ngưỡng, ngày ngày thờ phụng ác ma, đều có thêm một ít sức mạnh. Còn bức tượng thần linh họ thờ phụng ngày trước bị đập bể, những thánh vật sót lại đều bị phong ấn.
Những người không muốn thay đổi tín ngưỡng bị bắt nhốt lại, làm công việc khuân vác, sau này, có thêm vô số người bên ngoài bị bắt về. Giáo chủ sử dụng năng lực của mình, biến tầng hầm thành một khu vực khổng lồ và phức tạp.
Thời gian trôi qua, giáo chủ trở thành một quái vật khủng bố, ánh sáng mặt trời là nguy hiểm chí mạng của ông ta, vì thế, ông ta dứt khoát chuyển xuống tầng hầm, bắt người dân làm tế phẩm cho ác ma ... Nhưng trong thực tế, những nhân viên thần thức ở đây đều biết rõ, trong mắt giáo chủ, những con người này chỉ là đồ ăn của ông ta, không hề dùng để hiến tế ác ma. ( truyện trên app T𝕪T )
Mặt khác, những nhân viên thần thức đều bị biến thành quái vật, bọn họ không được vi phạm quy định của giáo chủ. Mà nữ tu sĩ chính là một trong những nhân viên thần thức như thế, nhưng cô ta đã bí mật tìm ra cách, hóa giải một phần lời nguyền của tu viện, đó là thu thập bốn thánh vật nằm rải rác trong lòng đất, dùng sức mạnh của những thánh vật này để mở cánh cửa bị phong ấn, như thế, những người bị mắc kẹt bên trong mới có thể thoát ra.
Đương nhiên, cách này không thể giết chết quái vật, nó chỉ có thể tạm thời khắc chế sức mạnh của nó.
Nếu thực sự muốn phá giải lời nguyền của tu viện, chỉ có cách giết chết người trước đây giao dịch với ác ma, mà với sức chiến đấu hiện tại của giáo chủ, chuyện này căn bản không thể thực hiện.
Nhật ký chỉ viết đến đây.
Trên thực tế, tuy những thứ viết trong nhật kí đều là sự thật, những vẫn có không ít cạm bẫy. Chẳng hạn như, nhật ký nhắc tới việc thánh vật có thể khắc chế quái vật, để người chơi đều muốn sở hữu, nhưng thánh vật này sẽ thu hút quái vật, khiến người giữ nó gặp nguy hiểm. Nếu không may gặp phải giáo chủ, chẳng những không dùng được, thậm chí làm đối phương tức giận, càng chết nhanh hơn.
Đây là ý tưởng độc ác của chủ nhân khu giải trí, bởi lẽ, con người khi lạc vào đây đều muốn ra ngoài, không còn cách nào khác, họ chỉ có thể mạo hiểm tìm thánh vật, dáng vẻ bất lực của họ khi đứng trước quái vật làm anh ta cảm thấy rất thú vị. Tuy nhiên, hiện tại anh ta chỉ muốn đánh cho chính mình một trận.
“Thì ra là thế.” Bạch Vấn Hạ thu hồi nhật ký và bản đồ, cậu biết được tình hình đại khái nơi này, thầm nghĩ: “Quả nhiên mọi chuyện đều liên quan đến ác ma, trong nhật ký có nói, nhược điểm của quái vật là ánh mặt trời, nhưng nơi này trong lòng đất, cho dù ta biết chuyện này cũng không thể giết chết nó ... Lại nói, ác ma duy trì buff lâu như vậy nhưng vẫn chưa xảy ra chuyện gì. Quả nhiên không thể trông cậy gì vào anh ta.”
Vẫn còn may, sợi dây chuyền tâm linh mà cậu dùng 1000 điểm tích phân để mua vẫn còn đó, biết đâu, cậu có thể tìm được một lệ quỷ đáng tin cậy hơn để chiếm hữu cậu.
Nếu chủ nhân khu giải trí biết được suy nghĩ trong đầu Bạch Vấn Hạ, chắc chắn anh ta sẽ chửi ầm lên. Cái gì mà chưa xảy ra chuyện gì, anh ta còn thiếu chưa đến bên cạnh Bạch Vấn Hạ làm cận vệ, mà Bạch Vấn Hạ dám ghét bỏ! Từ trước đến nay, anh ta là một ác ma chuyên đi trêu chọc con người, hôm nay lại vì con người mà chịu ủy khuất.
Đường hầm kéo dài đã tới điểm cuối. Trước mặt Bạch Vấn Hạ là một cánh cửa lớn. Đây là phần chính của tòa nhà dưới lòng đất, nơi ở của các nhân viên thần chức nằm trong khu vực này.
...
Lúc này, trong tòa nhà. Trong một căn phòng, Hướng Húc Nghiêu đang trốn trong ngăn tủ, vô cùng sợ hãi nghe tiếng bước chân của những nhân viên thần thức.
Trước đây, Hướng Húc Nghiêu đi vào nhà ma này cùng bạn gái. Vốn dĩ, tình cảm của hai người rất tốt, cho tới khi gặp nguy hiểm, cậu ta nhẫn tâm vứt bỏ đối phương, còn đem đồ vật hấp dẫn quái vật ném lên người cô gái kia, chỉ vì muốn tranh thủ thêm một chút thời gian để chạy trốn, hành động này quá mức trơ tráo.
Những người hâm mộ có là gì. Hướng Húc Nghiêu tin tưởng rằng, chỉ khi còn sống, cậu ta mới có tương lai, chỉ cần đủ xuất sắc, không sợ không có người xem, khán giả luôn khoan dung với kẻ mạnh. Nói cách khác, có bao nhiêu người có tính cách tốt mà sẵn lòng cứu người trong ngục tối?
Sau đó, trải qua muôn vàn cay đắng, cậu ta đã tìm được nơi cất giấu thánh vật. Hướng Húc Nghiêu kích động vô cùng. Chỉ cần có được thánh vật trong tay, cậu ta có thể tạm thời khắc chế đám quái vật.
Thế nhưng, quái vật nhân viên thần chức trông coi thánh vật quá nhiều, để thoát khỏi sự truy đuổi của bọn chúng, cậu ta không thể không trốn vào ngăn tủ này.
Qua khe hở của cánh tủ, cậu ta nhìn thấy rất đông các nhóm nhân viên thần chức đi qua đi lại. Tuy nhìn những nhân viên thần chức này khá giống con người, nhưng khi tìm thấy con mồi, bọn họ sẽ trở thành quái vật ngay lập tức, lực tấn công rất lớn, ngay cả khi cậu ta bỏ ra 1000 điểm tích phân mua đạo cụ cũng chỉ chống đỡ được vài cái.
Nơi đặt thánh vật còn cách chỗ này một đoạn. Cậu ta không thể bị quái vật giết chết trước khi lấy được thánh vật.
“Làm sao bây giờ, bị mắc kẹt ở đây, nếu có người đi qua đây thì tốt rồi, ít nhất có thể thu hút sự công kích của lũ quái vật đó, tạo cơ hội cho mình lấy thánh vật.”
Ngay lập tức, cửa lớn bị mở ra. Một bóng người xuất hiện ngoài cửa, người này là Bạch Vấn Hạ.
Hướng Húc Nghiêu vô cùng vui vẻ. Đương nhiên cậu ta biết Bạch Vấn Hạ là ai, là người sau khi chiến thắng hai phó bản cơ bản, lập tức tham gia vào phó bản trung cấp, một người mới không biết trời cao đất dày ... Nghe nói đây là một người tốt nhưng ngây ngốc, không phải càng tốt để cậu ta lợi dụng sao? Về chuyện Bạch Vấn Hạ với boss có một chân*, loại marketing không thực tế này, ai thèm tin chứ.
*Có một chân: Ám chỉ những mối quan hệ không đứng đắn.
Bạch Vấn Hạ nhìn thấy những nhân viên thần chức sau cánh cửa, lòng càng thêm kích động, tốc độ tiến về phía trước cũng nhanh hơn.
Kết quả, những nhân viên thần chức kia lập tức hành lễ khi gặp cậu, sau đó kéo nhau lui ra ngoài, bọn họ nhận ra hơi thở của ác ma trên người cậu mạnh hơn bọn họ rất nhiều, làm sao dám làm gì nữa.
Bạch Vấn Hạ: “???” Này, NPC ở đây còn khá lễ phép nhỉ?
Chủ nhân khu giải trí nhìn thấy một màn này còn cảm thấy đắc ý, nếu không nhờ ban nãy anh ta tạo một lớp bảo hộ, Bạch Vấn Hạ có thể không bị bọn quái vật vây giết sao? Anh ta cũng vì chuyện này bỏ ra không ít năng lượng.
Không cần đám quái vật công kích Bạch Vấn Hạ tại đây, chỉ cần trong vòng một giờ đồng hồ, cậu không tìm được vị trí thánh vật, những nguy hiểm khác không đáng nói đến, anh ta chắc chắn có lại được tự do sau một giờ!
Hướng Húc Nghiêu trốn trong ngăn tủ tuy nhìn không rõ tình huống bên ngoài, nhưng cậu ta vẫn thấy rõ, đám nhân viên thần chức kia không dám tấn công Bạch Vấn Hạ, ngược lại, tất cả đều rút lui, còn Bạch Vấn Hạ cứ như vậy đi vào phòng.
“Tại sao những quái vật này không dám tấn công Bạch Vấn Hạ, chẳng lẽ Bạch Vấn Hạ đang giữ thánh vật? Chỉ có thể giải thích như thế, vận khí của người mới này thật tốt.” Trong mắt Hướng Húc Nghiêu đều là hâm mộ cùng ghen ghét, nhìn thấy Bạch Vấn Hạ sắp rời đi, Hướng Húc Nghiêu vội mở cửa tủ xông ra: “Từ từ ——”
Một người chủ trì đột nhiên xuất hiện khiến Bạch Vấn Hạ kinh ngạc, cậu cũng có chút ấn tượng với người này. Hình như khi mới vào phó bản, nam streamer này có thái độ khinh thường cậu, xảy ra chuyện gì phải trốn ở đây? Chẳng lẽ nơi này rất nguy hiểm?
Hướng Húc Nghiêu bày ra vẻ mặt cảm kích, nói với Bạch Vấn Hạ: “Tôi tên là Hướng Húc Nghiêu, cũng là một streamer, vô cùng cảm ơn cậu, nếu không có cậu, tôi đã bị những nhân viên thần chức kia giết chết rồi. Tôi đã thăm dò nhà ma này một thời gian, cũng có chút hiểu biết, hay là chúng ta đi cùng nhau, khả năng sống sót sẽ cao hơn.”
Cậu ta đã tính toán trong lòng, nếu hai người cùng đi, cậu ta sẽ có thêm một lá chắn, khi gặp nguy hiểm sẽ đem Bạch Vấn Hạ chắn phía trước. Nếu Bạch Vấn Hạ gặp chuyện thì càng tốt, cậu ta có thể lấy được thánh vật Bạch Vấn Hạ đang giữ.
“Thật ngại quá, tôi thích hành động một mình hơn.” Bạch Vấn Hạ nghe được mục đích tăng cơ hội sống trong lời đối phương lập tức cảm thấy không vui, trở nên cảnh giác.
Hướng Húc Nghiêu quýnh lên, liên tục đảm bảo việc mang theo cậu ta rất có ích, thậm chí còn nghiến răng nói ra thông tin về vị trí của ba thánh vật còn lại.
Hai người cứ thế đi đến phòng chứa thánh vật, ở nơi Bạch Vấn Hạ không nhìn thấy, Hướng Húc Nghiêu khẽ cười lạnh, cậu ta cho rằng, Bạch Vấn Hạ bị thuyết phục bởi lời cậu ta nói.
Những lời cậu ta nói đều là sự thật, đây là tin tức những ngày qua cậu ta ngấm ngầm thăm dò. Nhưng không phải nhờ vào đó, cậu ta càng dễ lợi dụng Bạch Vấn Hạ sao!
...
Lượt bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp tăng lên với tốc độ chóng mặt.
【Cái người tên Hướng Húc Nghiêu này, không phải streamer vừa vứt bỏ bạn gái sao? Đúng là vô sỉ, lỡ cậu ta tính kế Hạ Hạ thì phải làm sao!】Một fan vô cùng lo lắng nói.
【...】
【Dù thế nào, tôi vẫn cho rằng người nên lo lắng là Hướng Húc Nghiêu, xem ra, cậu ta không biết bản thân đang tính kế ai?】
【Tôi cũng thấy thế, lần đầu tiên theo dõi phòng phát sóng này, mà tôi không cảm thấy hoảng hốt chút nào.】
Tác giả bày tỏ suy nghĩ của mình: Rốt cuộc, ta cũng viết xong ... ! Tuy đã qua 12 điểm ...
Vô cùng cảm ơn mọi người đã ủng hộ ta, ta sẽ tiếp tục cố gắng!