Alice đưa mọi người đến một nhà ăn.
Nhưng nếu thực sự muốn nói, nơi này càng giống như một nhà thờ hơn. Một bức tượng thiên thần được dựng ở phía trước, vị trí đặt bức tượng có thể được nhìn thấy rõ ràng từ mọi vị trí.
“Mọi người lên đường đến đây chắc cũng đói bụng, trước ăn chút gì đi.” Alice nói rồi ngồi xuống trước, Bạch Vấn Hạ chú ý thấy cô ta đang cầu nguyện thành kính với bức tượng.
Rõ ràng những người trong bệnh viện tâm thần này đều có một loại tín ngưỡng, trong phó bản kinh dị này 80% những người này đều tin vào một loại tà thần nào đó, rất có thể sau năm này sẽ bị triệu hồi dẫn đến kết cục toàn diệt của mọi người.
Tin vào tà thần này rõ ràng sẽ không mang lại điều gì tốt đẹp, bị tẩy não mất trí là chuyện nhẹ, còn có thể thành kiểu tồn tại trong phim hoạt hình CG… Tất nhiên, ngay cả khi không trở thành một con quái vật cũng có khả năng quái vật đuổi giết a!
Cố tình, thiết lập phóng viên của mọi người khiến họ không thể nhắm mắt làm ngơ, còn phải tìm ra sự thật trong phó bản, có thể nói là một sự sắp đặt khá rắc rối cùng nguy hiểm, họ đã sẵn sàng tốt chuẩn bị ôm đùi Y Trạch.
Chỉ có suy nghĩ của Bạch Vấn Hạ là hoàn toàn khác với những người khác.
“Mặc dù phỏ bản này rõ ràng là rất nguy hiểm nhưng không thể đảm bảo rằng không có phát sinh ngoài ý muốn.” Bạch Vấn Hạ suy nghĩ: “Tôi phải nghiêm túc suy nghĩ về cách tự sát ngay từ đầu, không thể giống như phó bản trước nước chảy bèo trôi được, cuối cùng thua hết cả bàn cờ!”
Đủ loại sự tình khác nhau đã xảy ra trong phó bản đầu tiên trước đó vẫn khiến Bạch Vấn Hạ cảm thấy kinh hãi, cậu đã thay đổi thiết kế nhân vật nhiều lần trong phó bản nhưng lại thất bại trong gang tấc, còn bị người khác coi là đại lão có mưu tính sâu xa, tất cả những ngụy trang đều là vì để làm những thứ quan trọng linh tinh… Đến bản thân Bạch Vấn Hạ cũng thiếu chút nữa tin luôn!
Bạch Vấn Hạ lần này sẽ tạo cho mình một thiết kế nhân vật một lời khó nói hết, lo lắng rằng bức tượng thiên thần trong phó bản này là một thứ nguy hiểm, cậu phải tìm cớ đến gần bức tượng mới được. Cậu nhìn khuôn mặt hoàn mỹ của bức tượng, trong đầu bỗng nhiên hiện lên một ý tưởng táo bạo.
Nhân viên bưng thức ăn lên đĩa trước mặt mọi người. Thức ăn rất phong phú, đủ màu sắc cùng hương vị, còn có một ly chất lỏng trong suốt đựng trong một chiếc cốc nhỏ tinh xảo.
“Cốc này là…” Bạch Vấn Hạ tò mò hỏi Alice bên kia.
“Mọi người không cần phải lo lắng, đây là nước thánh được thiên thần ban cho trước tượng thiên sĩ, uống vào có tác dụng bồi bổ cơ thể. Ngay cả tinh thần của bệnh nhân sau khi uống vào cũng ổn định hơn, mọi người uống cũng không có hại…” Lời nói của Alice vẫn mang một chút cuồng tín, rồi lại thở dài: “Thật tiếc khi nhiều người không hề nhận ra chỗ tốt của nước thánh.”
Mọi người vừa nghe xong liền biết có chuyện không ổn, dù nhìn thế nào cũng có vấn đề! May mà nội dung không ép bọn họ uống nên tạm đặt sang một bên.
“Thì ra là vậy.” Bạch Vấn Hạ gật đầu, sau đó… trực tiếp trước mặt ánh mắt của mọi người một hơi uống cạn cốc nước.
Bạch Vấn Hạ uống xong cũng không cảm thấy có gì đặc biệt, chỉ cảm thấy chất lỏng ngọt hơn nước thường một chút. Cậu còn nhìn Alice: “Cái kia, có thể cho tôi… thêm một cốc nữa?”
Nghiêm Hạo Thiên kinh ngạc, chuyện gì thế này, anh ta còn không có bắt đầu tính kế Bạch Vấn Hạ đã tự muốn chết? Cho dù là vì thiết lập nghề nghiệp phóng viên thì cũng không cần liều mạng như vậy chứ!
“Cái này… Theo quy định thì mỗi người chỉ được uống tối đa một cốc trong ngày.” Alice có chút ngây người, cô ta vẫn là lần đầu tiên thấy có người từ bên ngoài đến chủ động như vậy, dù sao thì hầu hết mọi người đều ít nhiều nghe mấy đồ vật này nọ sẽ có chút nghi ngờ: “Cậu rất hứng thú với nước thánh?”
“Đương nhiên!” Bạch Vấn Hạ cuối cùng cũng tìm được cơ hội sắp đặt thiết lập nhân vật, nhanh chóng nhìn bức tượng bằng ánh mắt nhiệt tình nói: “Lần đầu tiên tôi nhìn thấy bức tượng này, từ trong đá lòng tôi đã cảm thấy một loại niềm tin, trên thế giới như thế nào lại có một sự tồn tại đẹp đẽ như thế! Có lẽ tôi đã được định sẵn để đến nơi này… Xin hãy cho tôi biết thêm chuyện về bức tượng đi.”
Đúng vậy, thứ mà Bạch Vấn Hạ sắp đặt cho chính mình lần này là một tín đồ điên cuồng. Đây là một phạm trù rất bệnh hoạn cho dù nhìn thế nào đi nữa, phỏng chừng cho dù chết cũng có thể xông lên phía trước, nhất định sẽ có hiệu quả trực tiếp!
“Nếu có thời gian, tất nhiên tôi có thể nói chuyện với anh nhiều hơn.” Alice nhìn Bạch Vấn Hạ với ánh mắt dịu dàng hơn, sự hảo cảm của cô ta trực tăng lên 10: “Nhưng hôm nay muộn quá rồi, ngày mai rồi nói sau.”
Những người khác bị lời nói của cậu làm sửng sốt, cố gắng xác định có phải Bạch Vấn Hạ đang giả vờ như vậy để đạt được sự ưu ái của NPC hay không, nhưng dù nhìn thế nào họ đều cảm thấy Bạch Vấn Hạ hình như thật sự… cậu hình như thật sự đặc biệt thích bức tượng kia!
Công hiệu tẩy não của phó bản này cũng quá mạnh rồi đấy?! Mọi người đã chuyển sang ánh mắt thương hại nhìn cậu. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -
Nhưng Y Trạch đang ngồi ở bên kia nhìn Bạch Vấn Hạ vài lần, không biết anh ta đang nghĩ gì nhưng trong con ngươi đen kia mang theo vài phần ý cười.
Lúc này khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp của Bạch Vấn Hạ không sao cả, mặc dù không hiểu cậu đang làm gì, nhưng tất cả đều có chút tin tưởng mù quáng vào Bạch Vấn Hạ, cảm thấy Bạch Vấn Hạ nhất định phải có kế hoạch gì đó!
Cũng có rất nhiều khán giả trong phòng trực tiếp khác số lượng cũng không ít, họ đều cảm thấy đồng tình trước tình huống này.
Rốt cuộc, cho dù thành tích của Bạch Vấn Hạ trong phó bản của người mới có xuất sắc hơn nhưng toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp có bao nhiêu người chơi như thế, bọn họ không thể chú ý đến, trong lòng chỉ cảm thấy Bạch Vấn Hạ là một người mới bình thường thôi.
“Mệt tôi xem giá trị nhan sắc không tồi này của Bạch Vấn Hạ, như thế nào lại thành bia đỡ đạn vậy, thật là uổng phí mặt mũi.”
“Thật hiếm khi có một anh chàng đẹp trai như vậy! Mệt tôi tưởng có tiềm năng, vốn muốn nhìn cậu ta cùng đại ca Y Trạch cùng nhau, ai…”
“Tôi nghĩ là vì hiệu ứng phát sóng trực tiếp, nhưng có thực sự đáng để đổi tính mạng của mình không!”
-----
Sau bữa ăn, mọi người được Alice dẫn về chỗ ở.
Dinh thự này nằm ở vị trí hẻo lánh trong lâu đài cổ, tổng cộng có ba phòng, cứ hai người thì một phòng. Vừa vặn lần này trong phó bản có hai cô gái, hai người có thể ở cùng nhau một phòng.
Có một bức tranh thiên thần rất lớn treo trên hành lang đối diện phòng, sống động như thật giống như trong khoảnh khắc tiếp theo sẽ bước ra từ chân dung, vừa nhìn là biết rất có giá trị nhưng lại khiến người ta sởn cả tóc gáy.
Tất cả mọi người đều không dám nhìn. Ngược lại Bạch Vấn Hạ vẫn giữ vững thiết lập, hai mắt kích động hưng phần nhìn, không ngừng khen ngợi bức chân dung khiến Alice bên cạnh rất hưởng thụ, thái độ với cậu tốt lên không ít.
“Buổi tối không được tùy tiện đi lại, mọi người chỉ cần chú ý điểm này là được rồi. Buổi sáng tiếng chuông vang lên rồi dùng bữa là có thể chuẩn bị công tác.” Alice nhắc nhở xong xoay người rời đi.
Lâm Mạn Mạn thừa dịp lúc này đến trước mặt Bạch Vấn Hạ, cô ta thật sự không đành lòng nhìn người mới đẹp trai với tính cách tự nhiên này treo máy, nhỏ giọng nhắc nhở cậu vài câu: “Cậu tốt nhất cách xa ‘thiên sứ’ này một chút, phó bản này sao có thể đơn giản như vậy được, không cần phải vì lấy độ hảo cảm của NPC mà làm ra loại chuyện mất nhiều hơn được này.”
Bạch Vấn Hạ trong lòng hơi có chút cảm động nhưng ngoài mặt vẫn như cũ, cố gắng làm cho lời nói của mình bị mọi người xung quanh nghe thấy: “Cảm ơn đã nhắc nhở tôi nhưng sau khi tôi đến đây tôi đã tìm được niềm tin cuộc sống này!”
Lâm Mạn Mạn: “…” Làm sao một anh chàng đẹp trai lại có đầu óc mất lý trí thế này!
Chỗ ở của bốn người còn lại là do bốc thăm quyết định, ai cũng muốn ở chung phòng với boss Y Trạch để ôm đùi.
Bạch Vấn Hạ cũng rất căng thẳng, cậu cảm thấy dựa vào vận may ảm đạm của mình, e rằng cậu sẽ không phải lập tức sẽ lấy mảnh giấy cùng phòng với Y Trạch chứ!
Y Trạch cầm trong tay bốn mảnh giấy, mỉm cười nhìn đám người ánh mắt đặc biệt lưu lại Bạch Vấn Hạ một lúc.
Bạch Vấn Hạ luôn cảm thấy ánh mắt đối phương có chút thâm ý, giống như không biết vì sao Y Trạch lại có đối với mình đặc biệt có ý tứ, chẳng lẽ là do xu hướng tình dục của đối phương… Quên đi, không cần tự hỏi loại chuyện này! Cậu đã làm tốt quyết định tránh xa người đàn ông này.
Cậu trực tiếp hít một hơi thật sâu, duỗi tay rút thăm, khi ngón tay vô tình chạm vào tay Y Trạch, cậu cảm thấy hơi lạnh bất ngờ. Có lẽ nhiệt độ trong lâu đài cổ này quá thấp.
Sau khi mọi người chọn xong, Bạch Vấn Hạ nhận thấy mảnh giấy trên tay mình khác với Y Trạch, hai tay run lên vì phấn khích: “Nếu trước đây với vận xui của mình khẳng định 100% đã bị sắp xếp ở cùng phòng Y Trạch rồi, hiện tại cự nhiên không có, chứng minh vận khí của mình thay đổi rồi?!”
Y Trạch tự mình cất mảnh giấy đi, bộ dạng tựa hồ có chút tiếc nuối.
Nghiêm Hạo Thiên, người cùng phòng với Y Trạch, trong lòng cũng mừng như điên: “Không những Bạch Vấn Hạ vừa tiến vào phó bản đã đủ loại đường chết, mình còn may mắn được cùng phòng với đại ca Y Trạch, nếu có thể ôm đùi anh ta chẳng phải là nằm không cũng thắng sao?”
Khi tất cả mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp nhìn thấy màn này đều cảm thấy buồn tẻ vô vị.
“Dựa theo vận khí may mắn của người chơi mọi chuyện không nên như thế này! Chẳng lẽ vận may chỉ có tác dụng trong một phó bản thôi sao?”
Dù sao loại chuyện huyền học không ai có thể nói chính xác được, có lẽ Bạch Vấn Hạ thật sự xui xẻo đến phó bản này?
“Không sao, cho dù không còn hoạt động nữa, tôi vẫn yêu Hạ Hạ!” ( đọc truyện trên app T𝚢T giúp phát triển các team dịch hợp tác )
“Người trên căn bản chỉ là thèm thân thể người khác đi.”
Lúc này có mấy người vừa vào phòng phát sóng trực tiếp, bọn họ nhìn thấy hình ảnh trong phòng phát sóng trực tiếp thì liền cảm thán.
“Chết tiệt, đại ca Y Trạch thực sự đang ở trong phó bản này? Thật đẹp trai!”
“Khoan đã, không đúng, tôi nhớ rằng đại ca Y Trạch đã bắt đầu buổi phát sóng vài giờ trước, mà đó là phó bản khác, làm sao anh ấy có thể xuất hiện ở trong này? Anh ấy còn có thuật phân thân.... “
“M* nó, tôi vừa mở hai song song hai phó bản của đại lão Y Trạch, anh ấy thật sự đang quét ở một phó bản khác!”
Sau câu nổ đạn này, đột nhiên không có ai nói chuyện trong phòng phát sóng trực tiếp, nhất thời mọi người đều chìm vào im lặng.
Tất cả họ đều nghĩ đến một chuyện đáng sợ.
Y Trạch này, căn bản không phải là người.
Một số phó bản đôi khi kích hoạt các sự kiện có xác suất thấp, cho phép một số boss trong phó bản giả làm người chơi cùng những người khác vượt phó bản…
Tuy nhiên khả năng xảy ra sự việc như vậy là cực kỳ nhỏ, hiện tại cũng không biết nguyên nhân. Bởi vì hầu hết mọi người đều không nghĩ rằng đồng đội của họ sẽ chính là boss cải trang thành. Điều này cũng dẫn đến một thực tế là ngay khi sự kiện vừa xuất hiện chính là cả đoàn diệt! Hơn nữa, hoàn toàn không có biện pháp ngăn chặn nó được, chỉ có làm cho người ta cầu nguyện vận khí của bản thân không kém như vậy.
Rõ ràng, hiện tại Bạch Vấn Hạ và đồng đội đã không may gặp phải sự kiện xác suất thấp như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT