Lúc này, Giang Hiệu - người phụ trách hội Thần Hy đang thu nạp người, thấy Bạch Vấn Hạ từ chối nên anh ta giận tím mặt
Bạch Vấn Hạ chỉ là một tên tân binh hèn mọn lại từ chối hội bọn họ, đúng là đã chọc giận Giang Thiệu rồi.
Dù cho dáng vẻ có xinh đẹp, cũng có chút thông minh, là người đạt cống hiến cao nhất ở phó bản tân binh… Nói chung rất ưu tú, nếu không nhóm bọn họ cũng không rảnh đi chủ động mời một tân binh vào nhưng sao lại làm cho Giang Thiệu có cảm giác như chính mình bị mạo phạm vậy.
Phải biết rằng bọn họ chính là người chủ trì cao trấn giữ cộng đồng trò chơi này chứ.
Càng không phải nói đến địa vị của người chủ trì cấp cao ở đây, lượng fan càng không phải bàn. Một cái ý tưởng tùy ỳ nào đó của bọn họ cũng làm chấn động cả khán phòng. Mặc dù hội của họ không có nền tảng vững chắc nhưng dựa vào người lớn mạnh, các tài nguyên để đánh bại những nhóm nhỏ khác, mắt thấy cũng phải tăng cấp.
Chỉ là đối phó với một tên không biết trời cao đất dày là gì, không cần dùng sức quá nhiều. Giáng Thiệu gửi tin nhắn cho từng người chủ trì trong hội, nếu trong phó bản gặp được Bạch Vấn Hạ thì cho cậu biết thế nào là lễ độ. Về phần nếu như Bạch Vấn Hạ chết thì chỉ có thể trách cậu xui xẻo.
—
Bạch Vấn Hạ không biết mình đã chọc giận nhóm người Thần Hi, nếu cậu biết chắc chắn cậu sẽ đi đốt pháo ăn mừng.
Sau một lần nhấn, Bạch Vấn Hạ nhìn bình nước thể lực trong tay mình rơi vào trầm mặc, lần này kỳ tích sẽ không xuất hiện sao.
Hiện tại cậu đã có 11 bình nước thể lực rồi!
Người đen đủi thì không nên thử vận may, bỏ đi, xem phó bản mới là quan trọng.
“ Chọn cái này đi.” Ánh mắt Bạch Vấn Hạ nhìn vào phó bản “ Bệnh Viện Kinh Hoàng” Mặc dù nhìn nó trông rất là ghê rợn, nhưng người chủ trì có thể nhập vai vào một phóng viên, chắc chắn sẽ có nhiều cơ hội tìm đường chết! Lần này có thể quang minh chính đại đi tìm cái chết rồi.
Sau khi cậu lựa chọn xong, không lâu sau những người quan sát Bạch Vấn Hạ đến nhận được tin phát sóng. Bọn họ khích động vào phòng phát sóng.
Những người xem đều muốn đoán xem ông hoàng may mắn sống sót như thế này, nhưng dẫu sao cũng chỉ là hiệu quả tương đối, còn phải chờ xem chuyện gì xảy ra khi vào phó bản nữa chứ.
Đương nhiên đây chỉ là một phương diện… Còn phương diện khác, là ai chẳng muốn xem soái ca phát sóng trực tiếp cơ chứ!
“Cuối cùng cũng được nhìn thấy Hạ Hạ nhà tôi!”
“Không biết chồng tôi đang nói gì?”
“Tôi ước có thể nhận được đạo cụ game liên tục trong 10 ngày”
Không bao lâu, buổi phát sóng đã có 3000 người theo dõi. Trừ những người treo máy, thì tất cả những khác đang hồi hộp theo dõi. Nếu những người chơi khác thấy con số này, họ sẽ nghi ngờ phòng phát sóng xảy ra bug.
…
“Trước mắt mọi người là phó bản sơ cấp “Bệnh Viện Kinh Hoàng”.”
Hiện lên trước mắt Bạch Vấn Hạ, là màn hình CG.
Tiếng nhạc nền nhẹ nhàng vang lên, trên màn hình xuất hiện một tòa nhà phong cách Châu Âu được xây dựng trên một vách đá sát bờ biển, trông rất cổ xưa. Bầu trời xám xịt làm cho nước biển đậm màu hơn, cũng khiến trong lòng người khác không quá thoải mái.
Hình ảnh được kéo gần hướng về tòa nhà, có thể nhìn thấy trong sân được đặt bức tượng thiên sứ. Bức tượng kia được tạc hoàn mỹ đến mức sống động. Bức tượng thiên sứ nhắm mắt toát ra vẻ trách trời thương dân, tựa như đang cầu nguyện vì người ở thế gian. Lúc này ánh mặt trời chiếu vào pho tượng, làm cho người ta mơ hồ nhìn thấy pho tượng như đang khóc.
Có thể nói đây là tuyệt tác hoàn mỹ, nhưng nó người khác rợn tóc gáy mà không có lí do.
Lúc sau hiện lên những khung hình về cảnh tượng trong bệnh viện tâm thần… Nói là bệnh viện tâm thần còn không bằng nói là những nhà giam đơn sơ nhưng trên mặt những bệnh nhân đều hiện lên nụ cười hạnh phúc, giống như không có bất kì phiền não nào vậy, trên cổ mỗi người đều đeo dây chuyền pho tượng thiên sứ đơn giản.
Cuối cùng hình ảnh hàng lang tối đen xuất hiện, góc quay chầm chậm tiến về phía trước, ở phòng giam bên cạnh, một bệnh nhân ngã xuống đất vùng vẫy đau khổ, phần lưng họ đang gồ lên một thứ gì đó, cùng với tiếng thét thảm thiết, một đôi cánh đột nhiên mở ra, tựa như đang phát sáng, cực kì xinh đẹp, làm người khác có chút hoảng hốt. - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -
Hình ảnh mơ hồ ảm đạm dần dần biến mất, nếu như dừng lại quan sát, có thể thấy dưới đôi cánh đó, bệnh nhân đã biến thành bãi bùn nhão, thậm chí vẫn còn động đậy một chút.
…
Màn Hình CG biến mất, âm thanh nhắc nhở của phó bản vang lên.
“Với tư cách là phóng viên, các cậu đến điều tra bệnh viện tâm thần gần đây có không thích hợp nhưng bên ngoài lại không hề phát hiện vấn đề gì. Vì để có cơ hội thăng tiến, các cậu nhận lời mới trở thành nhân viên chăm sóc tới chỗ này.”
“Nhiệm vụ chính: Điều tra chân tướng của bệnh viện, sau đó thoát khỏi nơi này. Đây chỉ là phó bản sơ cấp, người hạng 1 vẫn sẽ giữ điểm gốc là 5000 tích phân. Nếu lượt người theo dõi hơn 50000, sẽ có thêm phần thưởng.”
“Đủ 10000 fan, người chủ trì có thể lựa chọn phó bản cấp cao bên trong.”
“Nhắc nhở nhiệm vụ phụ: Bệnh nhân nơi này đều có ít phiền não, cậu có thể giúp bọn họ giải quyết không?”
Phó bản sơ cấp khác với phó bản tân binh, phó bản tân binh chỉ cần còn sống là được, nếu may mắn là có thể vượt qua. Còn phó bản sơ cấp phải đi điều tra chân tướng, tăng độ khó để thử thách năng lực của người chủ trì.
Bạch Vấn Hạ lần đầu tham gia phó bản sơ cấp, còn có thêm nhiệm vụ đơn.
“Nhiệm vụ thăng cấp: hoàn thành ba nhiệm vụ phụ, sẽ được thăng cấp lên làm người chơi sơ cấp.”
Lúc này, Bạch Vấn Hạ cảm giác có ai đó đang nhìn mình ở trong sảnh lớn. Trong sảnh lớn này ngoại trừ cậu cũng chỉ còn 5 người, mọi người đều đang đăm chiêu, hiển nhiên là đang tiêu hóa đoạn CG vừa này. Mặc dù trước khi tiến vào phó bản sẽ được cung cấp một ít thông tin nhưng đó cũng chỉ là thông tin trợ giúp, còn lại đều phải tự thân cố gắng.
“Anh, anh đây chẳng lẽ là đại ca Y Trạch!” Một người nhìn về phía người đàn ông tuấn mỹ bên cạnh, miệng không ngừng kích động: “Em lại có thể vào cùng phó bản với anh, chắc hẳn em đã dùng hết vận may của bản thân rồi, có đại ca ở đây, chúng ta còn sợ cái gì nữa.”
“Đừng nói quá lên như vậy, chỉ là tôi may mắn hơn người thường một chút thôi.” Y Trạch cười lớn một tiếng, thoạt nhìn thái độ của anh rất gần gũi bình dị, làm cho người khác muốn thân cận. Bạch Vấn Hạ cảm thấy rằng đây chẳng phải là Trình Hoàn nhưng ở phiên bản cao cấp hơn sao.
Bạch Vấn Hạ không biết gì về những nhân vật nổi danh, chỉ có thể giả bộ hỏi cô gái bên cạnh đang kích động khi thấy trai đẹp: “Chuyện gì vậy? Anh ta là ai?”
“Anh không biết Y Trạch à?” Lâm Mạn Mạn kinh ngạc nhìn cậu, có chút thán phục vẻ ngoài của cậu sau đó cô nói: “Chắc anh là tân binh, Y Trạch là tân binh đỉnh nhất của năm. Anh ấy nổi tiếng chỉ trong một năm, nghe nói anh ấy đã lên vị trí người chơi trung cấp.”
Bạch Vấn Hạ liên tục gật đầu, Lâm Mạn Mạn hiếm khi kiếm được cơ hội đều giới thiệu về thần tượng của mình, cô kích động nói: “Đại ca Y Trạch chẳng những có thực lực cao hơn nữa vô cùng thông minh, lại còn thân thiện nữa, giúp không ít người. Nếu có anh ấy ở phó bản, xác suất chết sẽ được giảm xuống! Tôi đã nhìn thấy anh ấy lúc phát trực tiếp, không nghĩ có thể gặp anh ấy ở đây, chút nữa tôi sẽ đi xin chữ kí mới được.”
Rất thân thiện, giúp không ít người, xác suất chết sẽ giảm xuống?
Bạch Vấn Hạ nhạy bén chú ý tới những từ mấu chốt, không nghĩ tới việc mình vào phó bản này liền nghe thấy tin dữ, trong lòng có chút dao động, dùng ánh mắt cảnh giác nhìn chằm chằm Trạch Y, nhất định phải tránh xa người này.
Mà lúc này, trong đại sảnh một thanh niên tướng mạo bình thường ánh mắt đầy ác ý đang quan sát Bạch Vấn Hạ.
Anh ta tên Nghiêm Hạo Thiên, thành viên dự bị của hội Thần Hy… Thành viên dự bị phải cố gắng cống hiến mới có thể lên thành viên chính thức, vốn dĩ anh ta vẫn luôn nôn nóng chuẩn bị cho chuyện này. Lại không ngờ Bạch Vấn Hạ lại xuất hiện ở phó bản, đúng là ông trời đang tạo cơ hội cho anh!
“Bạch Vấn Hạ rất nhanh đã tiến vào phó bản sơ cấp, độ nổi tiếng cũng tăng lên.” Nghiêm Hạo Nhiên cười lạnh trong lòng, tự tin nói: “Chỉ là một tên tân binh, không cần bản thân trực tiếp ra tay thì tên đó cũng sẽ tự chết thôi.”
Mấy người còn lại cũng chào hỏi nhau, mỗi người đều tự giới thiệu bản thân. Dù cho trong lòng có nghĩ như thế nào, cũng phải tạo thiện cảm cho đối phương.
Cửa sảnh lớn mở ra, một y tá tóc vàng bước vào, lạnh nhạt nhìn mọi người: “Mọi người là nhân viên chăm sóc mới tới sao? Tôi là Alice, sẽ là người quản lí của mọi người, đi theo tôi.”
Mọi người đi theo sau Alice, đến một hành lang có chút tăm tối.
Alice nói cho mọi người biết về những tình huống của bệnh viện tâm thần. Nghe nói nơi này trước kia từng là dinh thư của quý tộc nhưng sau này con cháu của họ lại đem dinh thư đi quyên tặng, rồi trở thành bệnh viện tâm thần như ngày nay. Các con cháu đời sau vẫn hay quyên góp tiền cho bệnh viện, vậy nên các dịch vụ ở đây đều là miễn phí, khi nhận bệnh nhân chỉ cần họ qua một bài kiểm tra nho nhỏ liền có thể được nhận vào.
Đương nhiên là Bạch Vấn Hạ hiểu được ẩn ý của câu nói này, con cháu đời sau chắc chắn có vấn đề nếu không đã không có cái phó bản này rồi.
Mà thân phận nhân viên chăm sóc của họ không có phạm vi hoạt động lớn lắm, nhiệm vụ cũng chỉ là đưa thuốc cho bệnh nhân và chăm sóc họ. Thức ăn và phòng bệnh đều ở trong tòa nhà này, thuận tiện cho việc chăm sóc bệnh nhân bất cứ lúc nào.
“Mấy người chỉ cần ở đây trong năm ngày.” Alice nói: “Trước khi hết hạn năm ngày, muốn rời đi cũng không được, vì mỗi tuần xe chở đồ dùng chỉ lên đây một lần.”
Mọi người nghe vậy liền hiểu ra, ý là bọn họ chỉ được phép điều tra trong năm ngày, nếu quá thời gian mà không tìm ra chân tướng, kết cục của bọn họ sẽ cực kì tệ.
“Chỉ cần làm tốt nhiệm vụ mỗi ngày, thời gian còn lại mấy người làm gì cũng được. Và đừng có đi lung tung nếu cảnh vệ nhìn thấy sẽ trực tiếp nổ súng.” Alice cảnh cáo mọi người:” Còn một căn phòng dưới tầng hầm. Bọn họ bệnh rất nặng, không thể nhìn thấy ánh sáng cùng quá nhiều người. Một lần chỉ được phép cho một người mang thuốc xuống. Tuyệt đối không được bật đèn.”
Mấy người liên tục gật đầu nhưng họ đã sớm dựng tóc gáy, đoán không chừng ở dưới làm gì có người bệnh, chắn hẳn là con quái vật được đoạn CG chiếu lúc đầu.
Đi dạo một hồi, Bạch Vấn Hạ chú ý tới những người ở tầng một, từ cửa sổ ở hành lang nhìn ra có thể thấy pho tượng thiên sứ kia.
So sánh với đoạn CG, pho tượng thiên sứ hôm nay không hề thuần trắng tinh khiết, giống như đã trải qua mưa bão, trên tượng có nhiều vết bẩn, chợt nhìn thấy còn cảm thấy khiếp sợ.
Từ đoạn CG có thể thấy, hôm nay pho tượng nhất định sẽ có vấn đề, mấu chốt sẽ đến từ tên bệnh nhân bị biến thành quái vật kia… Nhưng làm sao để nó xảy ra bây giờ?
Bạch Vấn Hạ đang tập trung suy nghĩ, đột nhiên cậu cảm thấy có ai đang mở to mắt theo dõi cậu.
Bạch Vấn Hạ kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên, thì thấy chẳng qua là mắt pho tượng có dính bẩn một chút, giống như truyện vừa rồi chỉ là ảo giác của cậu… Đương nhiên đây chỉ là suy đoán nhất thời.
“ Xem ra phó bản này rất nguy hiểm!”
Bạch Vấn Hạ kích động:...