Trên màn hình, một tòa sơn trang cổ phong hiện ra. Ầm ầm! Tiếng sấm sét vang lên trong màn đêm đen, một cơn gió nổi lên, sau đó là một trận mưa xối xả, tiếng vó ngựa vang lên bên ngoài sơn trang, kẻ thù đang đến gần. Cảnh tàn sát khốc liệt, tiếng đánh nhau không ngừng, trên mặt đất đong lại rất nhiều máu, Dương Minh nhìn thấy cảnh đầu tiên, không khỏi gật đầu, bầu không khí căng thẳng và ớn lạnh. thành công trong việc tạo dựng không khí. Tiếp tục xem phim bên dưới, tất cả những người trong sơn trang đều bị giết sạch, ngoại trừ một đứa trẻ còn quấn tã đã khơi dậy lòng trắc ẩn của kẻ sát nhân và đã được mang giấu đi. Sau đó, quá trình trưởng thành của nhân vật chính được diễn ra trong một thời gian ngắn, và chuyển đến cuộc đời của nam nhân vật chính khi trưởng thành. Một người người đàn ông trung niên bị gãy tay đã nuôi nhân vật nam chính, truyền thụ lại võ công cho anh ta, cốt truyện phát triển khá đại trà, nhưng không phải quá tệ. Chỉ có một số loại. Mặc dù khán giả phần lớn đều có thể đoán được diễn biến tiếp theo, không ngoài loại khả năng dự đoán, nhưng sự hứng thú không hề giảm bớt. Chỉ là một số cảnh trong phim đẹp không thể tả, nam chính xuất phát từ trấn nhỏ này sang trấn khác, ai tinh mắt cũng có thể nhận ra vẫn là chỗ cũ. Ngoài ra còn có thêm các đạo cụ như trái cây, rau và thịt được bán bởi người bán hàng, vì vậy bạn không thể quan sát kỹ… Nhiều bộ phận đều nói rằng «Huyết vũ giang hồ» ekip đoàn làm phim chi phí eo hẹp, kinh phí làm phim thấp, có thể thông cảm! Bỏ qua những thiếu sót này thì vẫn tuyệt vời! Nhưng với sự phát triển nhanh của cốt truyện, tưởng tượng của Dương Minh đã có sự thay đổi. Trong phim nam chính là người học võ tài năng, sau khi xuống núi có thể giao lưu võ thuật với nhiều cao thủ giang hồ, nghịch cảnh sinh anh hùng. Nhưng sau đó nam chính bắt đầu có những hoạt động lương thiện, nhìn thấy những người dân nghèo bên đường, anh đã quyên góp tất cả số tiền trên người mình. Không để lại một đồng nào chỉ chừa lại một chút tiền để ăn cơm. Diễn biến cốt truyện sau đó càng khó hiểu hơn.Sau khi nam chính bất khả chiến bại xuống núi bị lạc đường, đói mấy ngày liền. Sau khi xuất hiện, Kết quả là vừa nhìn thấy một thị trấn nhỏ, liền bị một đám dân đói bắt cóc chuẩn bị nấu nam chính… Đúng vậy, đó là dân đói mà nhân vật chính đã gặp và cho tiền trước đó. Một cao thủ vô đối nhưng não đã sử dụng sai, kết quả không qua mấy ngày gương mặt trở nên xanh xao. Cảnh tượng này khiến Dương Minh khóe mắt giật giật. Không có gì ngạc nhiên khi nữ chính xuất hiện và giải cứu cho anh hùng. Trong những ngày sắp tới, hai người họ đi khắp giang hồ để trừng phạt những kẻ bất lương, thảo luận về võ công nảy sinh tình cảm với nhau. Bước ngoặt lại đến, cha nuôi của nam chính nói cho nam chính biết chân tướng năm đó, phụ thân của nữ chính là kẻ sát nhân đã tàn sát gia đình của nam chính. Sét đánh ngang tai! Nhân vật nữ chính những ngày du ngạo giang hồ, đã biết mình phụ thân đã làm nhiều tội ác, tên sát nhân tay dính đầy máu, vậy nên nhất quyết đứng về phía nam chính, thể hiện nguyện ý muốn giúp nam chính báo thù. Quả là một nữ hiệp… Diễn biến tâm trạng quá ít hầu như là không có.

"Tôi dụi mắt, hoài nghi đã bỏ qua phân đoạn nào!!"

"Cốt truyện này... cũng đỉnh vãi nhỉ!"

"Biên kịch có thù với nữ chính sao?"

Một số người xem chỉ cảm thấy không thể thở nổi, thì thầm cà khịa. Cũng may là chưa có ai chê đạo diễn, Dương Minh che giấu sự xấu hổ. Phim nhanh đến đoạn cao trào, nữ chính đã tiếp tay cho nam chính trở thành gián điệp trong kẻ thù, báo tin cho nam chính , anh ta cùng với võ công cao cường, một người một kiếm giết tiêu diệt toàn bộ kẻ thủ. Cuối cùng Boss, phụ thân của nữ chính. Sau một hồi qua nói lại hai người lao vào giao chiến dùng hết sức lực của mình đấu tay đôi... Không thể không nói, cảnh đánh nhau này được dàn dựng khá công phu. Trùm cuối của trùm cuối, thấy nam chính bại trận sắp bị giết, thời khắc ngàn cân treo sợi tóc nữ chính rút kiếm lao đến, cầm kiếm đâm thẳng vào tim cha mình từ phía sau. Boss, quay đầu lại và kinh ngạc nhìn con gái mình, rồi từ từ ngã xuống. Đến đây Dương Minh nghĩ rằng bộ phim đã kết thúc, thấy không tồi nhưng sấm sét lại càng nhiều hơn. Những điều tôi không bao giờ tưởng tượng được là câu chuyện vẫn chưa kết thúc. Trong cảnh cuối phim, nữ chính nhìn người cha đã chết trên mặt đất nở một nụ cười kỳ quái, rồi cầm kiếm bước về phía nam chính... - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app T.Y.T -

Hết phim.

Đây...Đây là muốn ám chỉ rằng nữ chính là người đứng sau tất cả mọi chuyện? Lẽ nào vẫn còn «Huyết vũ giang hồ 2» Bộp! Bộp! Đèn trong khán phòng lần lượt sáng lên, ánh đèn chiếu vào tất cả khán giả, nhưng đột nhiên mọi người đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Mọi người đều sững sờ trước cảnh tượng cuối cùng! Trong vòng chưa đầy hai tiếng đồng hồ, nữ chính biến thành kẻ giết cha giết gia đình mình vì chính nghĩa, và cuối cùng trở thành kẻ chủ mưu sau tất cả mọi chuyện... Sự biến đổi này giống như một chiếc tàu lượn siêu tốc vậy. Kịch tính! Sau khi xem hết phim, Dương Minh cảm thấy "lo lắng"! Có vẻ như biên kịch muốn nói về rất nhiều thứ nhưng phim không đủ dài nên chỉ có thể nén bớt diễn biến của một số tình tiết. Tất nhiên, sẽ rất phiến diện nếu đổ hết lỗi cho biên kịch không có đạo đức. Sau hơn mười giây im lặng, khán giả trong phòng chiếu lần lượt rời đi, có người vừa đi vừa nói chuyện với bạn. Sau hơn mười giây im lặng, khán giả trong phòng chiếu lần lượt ra về, mọi người đi bộ và nói chuyện với nhau.

"Bộ phim này thậm chí còn không đạt tiêu chuẩn trung bình, đánh giá dở tệ!"

"Nó thực sự tệ, tôi không nên hy vọng quá nhiều vào những bộ phim kinh phí thấp"

"Chao ôi! Xem phim võ hiệp, như chơi mấy ván game, cảnh quay cũng có vẻ vụn vặt và nhàm chán!"

"Đúng rồi, diều quan trọng là anh ta thỉnh thoảng lợi dụng bạn khi bạn không chú ý, Cái kết làm tôi choáng váng hoàn toàn."

"Đến đoạn, phụ thân của nữ chính thật sự hồi hộp"

"Bỏ đi bỏ đi, vì vị đạo diễn, tôi sẽ nhẹ nhàng thả dislike."

Khi mọi người gần về hết, Dương Minh lẳng lặng đứng dậy khỏi ghế, bước ra ngoài. Nếu lúc này quay đầu lại liếc mắt nhìn góc hàng cuối cùng, anh ta sẽ phát hiện có vài người đang ngồi ở đó, hoàn toàn không có ý định đứng dậy. Sau khi khán giả đã ra về. Ai đó cất tiếng trong góc rạp.

"Đạo diễn Đường, chúng ta đi thôi."

"Không sao đâu, đạo diễn Đường, chúng ta là một bộ phim kinh phí thấp và một số sai sót là chuyện bình thường. Không cần để ý quá nhiều đến bình luận của những người đó."

"Đúng vậy, và không phải ai cũng nói phim dở, tôi nghe có người khen phim của chúng tôi không tệ"

"Xét cho cùng, phim phụ thuộc vào doanh thu phòng vé, nên đừng quá chú trọng đánh giá. Tôi vừa nhận được tin «Huyết vũ giang hồ» đạt doanh thu khá ổn, không sợ lỗ vốn..."

"Đường tổng, hay là chúng ta quảng bá lần nữa?"

Ở góc phòng chiếu phim, đội ngũ ekip của «Huyết vũ giang hồ» lẻn vào không biết từ lúc nào, đạo diễn Đường Trúc Vận đang bị người khác thuyết phục.

"Tôi không sao các cậu đi trước đi, nên làm gì thì cứ làm đi, tôi muốn ở một mình" Đường Trúc Vận nói.

Những người khác nhìn nhau và sau đó bắt đầu rời đi bằng cửa sau. Lúc lâu sau, một tiếng thở dài phức tạp vang lên.

"Tôi thực sự muốn làm một bộ phim hay..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play