Khi suy nghĩ này lướt qua trong đầu tôi, tôi cảm thấy hơi buồn cười, tôi có bị điên không? Làm sao mà được?
Tôi lắc đầu, ném một suy nghĩ hoàn toàn vô lý ra sau lưng.
Trời đã tối hẳn, Diêu Đồng đúng ở cửa mời chúng tôi đi ăn cơm.
Khi tôi nhìn thấy khuôn mặt tươi cười của cô ấy, tôi không khỏi giật mình trong giây lát, cô ấy và tôi… có vẻ khá giống nhau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT