Tôi bảo bố mẹ và Cố Hạo Thiên lên xe nghỉ ngơi trước, còn tôi thì đi về phía chiếc xe bảo mẫu màu đen ở xa xa.
“Này, Lưu Thanh Liên.” Tôi gõ cửa kính xe cô ta, cô ta mở một khe cửa, ý bảo có chuyện gì lên xe thì nói.
Tôi không khách sáo, ngồi vào chỗ bên cạnh cô ta nói: “Tối nay về nhà ăn bữa cơm.”
Lưu Thanh Liên vẫn giả bộ già mồm, không quan tâm dựa lưng vào ghế: “Bữa cơm gia đình nhà họ Lưu mấy người, tôi không đến đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT