Ninh Hàng đưa tôi đến một địa điểm giải trí gọi là "Hi Hi Ya".

Ở đó, đúng như Ninh Hàng nói, đều là những em trai xinh đẹp.

Bạn có thể lựa chọn các loại em trai, cùng bạn chơi đoán số, uống rượu vui vẻ.

Cao, gầy, khỏe mạnh.

Phong cách thuần khiết, phong cách mạnh mẽ, phong cách nho nhã.

Ngoài ra còn có các em trai mặc đồng phục khác nhau.

Quá đã! Thật sự rất biết chơi, ngay lập tức tôi nhận ra niềm hạnh phúc của một phụ nữ giàu có.

Tiền thực sự có thể mua được hạnh phúc.

Ít tiền thì sao mà cảm nhận được!

Tôi và Ninh Hàng đang ngồi trên ghế sô pha bằng da hình chữ U trong phòng riêng, nam quản lý đứng bên cạnh tôi ân cần hỏi han: "Cô Ninh, cô xem thích loại nào, phong cách nào?"

Tôi không hài lòng lắm với em trai đứng ở hàng đầu trước mặt, nhẹ nhàng chậc một tiếng, nói với quản lý: "Tôi à, tôi luôn nhìn bằng mắt chứ không phải nhìn vào hình dáng và phong cách, không nói đến giá cả. Hiểu không?"

Nam quản lý mỉm cười, hiểu ngay ý của tôi, anh ta lấy bộ đàm ra: "Tất cả mọi người đến phòng 007, có khách hàng VVVIP."

Sau đó, tôi là VVVIP, "mời" năm sáu bảy tám em trai hát cùng, đừng nghĩ lung tung, thật sự chỉ hát thôi.

Hai giờ sau, Ninh Hàng chợt nhớ ra anh ấy còn có hẹn với bạn nên để lại cho tôi hai vệ sĩ, rồi nhanh chóng rời đi.

Ba giờ rưỡi sáng, tôi nửa say nửa tỉnh bước ra khỏi phòng riêng, chuẩn bị cùng hai vệ sĩ đẹp trai của tôi trở về nhà. Đột nhiên, cách cửa của phòng riêng đối diện mở ra, giọng nói của Phó Tư Lâm vang lên bên tai: "Ninh Duệ?"

Tôi hoàn toàn không muốn để ý đến anh ta, cứ đi về trước.

Phó Tư Lâm kéo tôi giữ lại từ phía sau, cánh tay tôi bị anh ta nắm đến đỏ bừng, tôi ghét nhất người khác đụng chạm tay chân với tôi: "Buông tay, đừng ép tôi đánh anh."

Hai vệ sĩ phía sau tôi thấy thế, vội vàng lao đến trước mặt tôi, nhưng vệ sĩ bên cạnh Phó Tư Lâm cũng không đứng yên.

Cuối cùng, tình hình biến thành, sáu vệ sĩ của anh ta hạ gục hai vệ sĩ của tôi...

Tính sai, thực sự là tính quá sai!

Sớm biết thế này tôi đã nói Ninh Hàng cho thêm mấy vệ sĩ nữa.

Tôi cáu kỉnh nhìn anh ta: "Anh Phó, anh có thể nói chuyện lịch sự một chút không, đừng động tay động chân với người của tôi."

Phó Tư Lâm nhẹ nhàng vẫy ngón tay, hai vệ sĩ phía sau anh ta buông hai vệ sĩ của tôi ra, anh ta hỏi: "Hôn nhân cũng là cô nhất định ly hôn với tôi, sao vừa mới ly hôn đã chạy đến đây uống rượu giải sầu?" - đọc, nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Lúc này vẻ mặt của tôi rất bối rối: "Ai nói với anh là tôi đến đây uống rượu giải sầu..."

"Vậy cô đến đây làm gì."

"Anh quản tôi."

Tôi vừa dứt lời thì ở hành lang phía sau có hai em trai đi ngang qua, họ ân cần nói với tôi: "Thưa cô, hẹn cô lần sau lại đến, được hát với cô chúng tôi rất vui, còn nữa... mùi cơ thể của cô rất tuyệt, rất thơm."

Sau đó, tôi cũng nháy mắt với hai em trai đã hát một vài bài hát với tôi: "Vậy lần sau tôi đến, sẽ tìm các anh."

Phó Tư Lâm như hiểu được điều gì đó: "Cô tới đây... là để mua vui?"

Tôi hỏi ngược anh ta: "Nếu không thì sao?"

Tôi tiếp tục nói: "Nếu không, ông lớn trong giới kinh doanh cho rằng tôi đến đây là cố tình để anh say?" Tôi cười khà khà chế nhạo: "Anh Phó, trong lòng tôi, anh không nặng như vậy." nghe truyện tốt hơn trên app TYT -

Nếu nói về trọng lượng, trong trái tim tôi Phó Tư Lâm chỉ nặng bằng hạt đậu phộng, không chiếm quá nhiều không gian.

Ai nói ngược văn nữ chính phải bị ngược?

Tôi cố tình làm điều ngược lại.

Không thể ngược mình nhưng ngược người khác cũng được.

Dù sao tôi cũng xuyên sách, chỉ cần tùy hứng. Đối với cốt truyện gốc chết tiệt, tôi sẽ không yêu Phó Tư Lâm nhiều như mô tả ban đầu, bị anh ngược hàng ngàn lần, tôi vẫn si mê đối xử với anh ta như mối tình đầu.

Tôi lười tiếp tục nói với Phó Tư Lâm, một tay kéo hai vệ sĩ đẹp trai mà anh trai Ninh Hàng để lại, cười hớn hở rời đi trước mặt Phó Tư Lâm, để lại cho anh ta một bóng dáng tiêu sái "chị đây không thèm nói chuyện với anh ta".

"Ninh Duệ!"

Tôi nghe tiếng Phó Tư Lâm gọi ở phía sau, nhưng bước chân không thèm dừng lại, tiếp tục nhảy, mỉm cười và ngân nga hát: "Chúng tôi quan tâm đến cô ấy rất nhiều, nhưng bị cô ấy quên lãng, càng yêu cô ấy càng buồn hơn mà không có được câu trả lời… Liệu cô ấy có nên tiếp tục đoán xem cô ấy nghĩ gì hay nên quên đi tất cả..."

Đây là bài hát "Liên minh mặt trận thất tình" của nhóm Thảo Mãnh.

Tôi thích bài hát này, không liên quan đến lời hát, chủ yếu là bài hát bắt tai.

Hai vệ sĩ nắm tay trái, tay phải của tôi cũng có thể hát bài hát này.

Vậy là, tiếp theo dưới sự chứng kiến của Phó Tư Lâm.

Tôi và hai vệ sĩ nhảy nhót và hát Liên minh mặt trận thất tình dần biến mất trước mắt anh ta.

——

Sau khi trở lại nhà họ Ninh.

Tôi trở về phòng nằm lên chiếc nệm "NZND" thương hiệu cao cấp được làm hoàn toàn bằng thủ công, có giá trị sáu con số, khóe miệng tự nhiên nhếch lên: "Wow, ly hôn thật tốt."

Nguyên chủ Ninh Duệ là con gái tập đoàn nhà họ Ninh.

Vừa giàu có vừa xinh đẹp vừa tài năng nhưng mù quáng vội vàng thích Phó Tư Lâm.

Trong truyện gốc, cô đã yêu Phó Tư Lâm ngay từ cái nhìn đầu tiên tại một bữa tiệc chia tay.

Sau đó, từ bố mẹ cô biết ông nội cô và ông Phó là bạn cũ, trước khi cô và Phó Tư Lâm được sinh ra, họ đã lập một hôn ước từ trước với nhau. Sau khi biết được chuyện này, cô đã vui đến mức không ngủ mấy ngày liền.

Phó Tư Lâm đã có người trong lòng, cưới Ninh Duệ là vì ông Phó gây áp lực đối với anh ta, mà Phó Tư Lâm xuất phát từ sự tôn trọng ông nội, anh ta vẫn rất kính trọng ông nội cho nên mới đồng ý kết hôn với Ninh Duệ.

Cuối cùng, những việc mà Ninh Duệ và Phó Tư Lâm đã từng trải qua...

Cô hiểu lầm anh ta, anh ta lại hiểu lầm cô, anh ta lấy thận của cô cho cô gái khác, anh ta lỡ tay đẩy cô khiến cô mất đi đứa con, cô lại hiểu lầm anh ta, anh ta lại hiểu lầm làm tổn thương cô. Sau bao nhiêu hiểu lầm, anh ta lại yêu cô, mà cô vẫn yêu anh ta sâu đậm như trước, sau muôn vàng hiểu lầm cuối cùng cả hai cũng đạt được kết quả mỹ mãn, hạnh phúc bên nhau.

Nhưng mà.

Bây giờ hiểu lầm này không còn là hiểu lầm nữa, không liên quan gì đến tôi.

Ông Phó đã qua đời vào ngày tôi xuyên sách. Ông Phó không có ở đây, Phó Tư Lâm hận không thể đạp thẳng tôi ra khỏi nhà họ Phó.

Vì vậy, đó chính là lý do Phó Tư Lâm đồng ý ly hôn với tôi.

Còn với bây giờ, Phó Tư Lâm thích hiểu lầm với ai thì cứ hiểu lầm.

Dù sao tôi cũng không quan tâm.

Suy cho cùng, với Phó Tư Lâm, lấy thận chỉ là chảy chút máu chứ không tổn thương gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play