Có lẽ là do bộ dạng của Lưu Thanh Liên trông quá khổ sở, tôi ôm tâm tư muốn nhìn cô ta xấu mặt, cũng có thể là do hiện tại đang ở thành phố Hải, tôi chắc chắn cô ta không thể làm nên chuyện lớn gì ở địa bàn của tôi.
Tóm lại, tôi nhận lời đề nghị của cô ta đi vào quán cà phê, ngồi xuống nói chuyện.
Bởi vì buổi chiều phải về công ty đi làm, tôi gọi một ly cà phê đá kiểu Mỹ để nâng cao tinh thần, mà Lưu Thanh Liên là bà chủ giàu có sống trong nhung lụa gọi một ly nước ấm.
“Gần đây cô làm gì vậy? Vẫn vẽ tranh sao?” Lưu Thanh Liên rũ mắt, cầm cái muỗng bỏ vào ly cà phê, động tác tao nhã: “Làm triển lãm tranh, tham gia thi đấu mỹ thuật tạo hình linh tinh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT