Tôi không bỏ lỡ cơ hội đổ thêm dầu vào lửa.

Lưu Thanh Liên tức giận đến mức chửi thề, nhưng tôi không mắng lại cô ta, thậm chí tôi nói với giọng điệu ngây thơ vô tội giống bình thường của cô ta:

"Em tức giận như vậy, không phải vì những bức ảnh đó là thật chứ?"

Tôi cố ý nhẹ giọng, bắt chước giọng nói ngọt ngào thường ngày của cô ta: “Vương Lan Chi nói đúng, một người rót rượu mua vui, sao dám nghĩ tới vị trí bà Quý? Nếu chị là em, chị xấu hổ đến mức không dám bước vào cổng nhà họ Lưu, vậy mà em còn dám mang theo quá khứ đen tối cướp đi mọi thứ của chị một cách trắng trợn như vậy?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play