“Chờ đã.” Mẹ cầm lấy áo khoác ngoài, đi đến bên cạnh Lưu Thanh Liên, duỗi tay dặn dò bố: “Lão Lưu, ông còn chờ gì nữa, đưa bọn nhỏ đi đi, có rất nhiều bạn cũ ở tiệc trà, vừa hay có thể ôn chuyện cũ với họ.”

Khi mẹ tôi nói, ánh mắt bà luôn cố ý vô tình nhìn về phía tôi, như thể muốn nói —– Đừng gây phiền phức cho Lưu Thanh Liên.

Ảo giác, nhất định đây là do tôi bị ảo giác.

Rốt cuộc Lưu Thanh Liên làm thế nào để mọi người yêu quý, cô ta cũng chỉ là một đứa con gái ngoài giá thú.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play