Ánh trăng dịu dàng, sáng tối mờ ảo. Tạ Miên nằm trên giường, hắn quay mặt sang một bên, nhìn chú chim nhỏ đang thở phì phò cách đó không xa. Lục Phỉ Chi vừa mới bật dậy để phun lửa, Tạ Miên đã tiện tay lấy chiếc gối ra, dời nó sang một vị trí khác rồi tự mình nằm xuống và vỗ nhẹ vào chỗ trống bên cạnh hắn: “Ngủ thôi."
Lục Phỉ Chi đang vỗ cánh giữa không trung lập tức ngẩn ra, y thở hổn hển và đập cánh liên tục, không muốn ngủ lại trên gối, mà đáp xuống xa xa ở phía bên kia giường. Y đưa lưng về phía Tạ Miên, mỗi một cọng lông vũ đều mang cảm xúc tức giận.
Tạ Miên động đậy, nhích qua một chút, dùng ngón tay chọc vào cái lưng lông lá của Lục Phỉ Chi: “Đừng tức giận mà."
Cái đầu lông lá không thèm quay lại, càng nhích ra xa hơn. Tạ Miên tiếp tục chọc phá Lục Phỉ Chi một cách ấu trĩ, Lục Phỉ Chi tiếp tục nhích người. May mà lần này y nằm ở phía trong giường, thành ra không đến mức nhích rớt xuống giường, song y lại bị Tạ Miên chọc một đường tới góc tường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT