(Edit + Beta: Lạc Hoa Tự Vũ)
Quý Phong bị nữ sinh này nói đến sửng sốt, cậu cúi đầu nhìn thấy dáng vẻ sếp meo meo đang dùng tay nhỏ tóm lấy nút áo cậu, cái tay nhỏ mềm mềm, hai tai nhỏ lông xù xù, lại ngẩng đầu nhìn nữ sinh, cậu yên lặng lui về sau một bước, bảo trì phạm vi an toàn.
Nữ sinh: "???"
Không đợi nữ sinh lấy lại tinh thần, lại thấy đối tượng một khắc trước cô vừa tỏ tình thậm chí còn dùng tay che mèo, lời lẽ chính đáng: "Không được."
Dứt lời cậu đi vòng qua cô ấy, còn chọn một bên xa nhất vòng thêm vài bước mà bước nhanh đi ra cổng trường.
Nữ sinh khó có thể tin, theo động tác của Quý Phong mà cứng đờ cổ quay đầu nhìn cậu, chỉ thấy bóng dáng vội vàng biến mất không còn tăm hơi, cô còn chưa phục hồi tinh thần: Hành động này của đối phương rất có tư thái có thể động đến tôi nhưng không được động đến mèo của tôi nha.
Vậy nếu ngay từ đầu cô nói muốn sờ mèo trước rồi tỏ tình sau thì liệu có nhiều cơ hội hơn một chút không?
Đến lúc đó có được nam thần, vậy thì mèo của nam thần chẳng phải là cũng là của cô rồi sao?
Lúc sếp miu miu bị Quý Phong che lại cũng rất sửng sốt, khi hồi thần lại thì cái đuôi cũng không nhịn được mà vung lên, quét ngực Quý Phong hai cái, tâm tình cực kỳ tốt mà nằm ườn ra, một mình bá chiếm vị trí trong lòng Quý Phong, mùi vị này thật sự rất không tồi.
Chỉ là loại tâm tình tốt này mới vừa ra khỏi cổng trường đi tới giao lộ đối diện đã không còn nữa.
Bởi vì có người chặn đường Quý Phong.
Quý Phong nhìn về phía Địch Thành, cậu đã đoán được hắn sẽ tìm đến mình, không ngờ lại nhanh như vậy.
Quý Phong bình tĩnh, sếp miu miu nhìn thấy lại khó chịu.
Ngày hôm qua là Lê ảnh đế, ngày hôm nay lạ là người theo đuổi hư hư thực thực, à cũng không đúng, là người theo đuổi hư hư thực thực cũ hiện giờ muốn Quý Phong làm chị dâu hắn.
Địch Thành gặp lại Quý Phong một lần nữa, tâm trạng phá lệ phức tạp, vừa vui mừng lại mang theo một chút khó có thể tin, từ sau tối hôm qua chạy tới hỏi Lưu Doãn, hắn đã không giữ bình tĩnh nổi, đặc biệt là khi biết lúc trước thành phố C truyền lưu rất rộng rãi chuyện Tôn tổng hôn mê bất tỉnh đột nhiên được đại sư cứu; con trai Tần Duệ của giáo sư Tần sau khi gặp tai nạn giao thông được kết luận trở thành người thực vật đột nhiên lại tung tăng nhảy nhót; thậm chí trước đó hắn còn ăn dưa bát quái của Tần Duệ với vị đại sư kia nữa, ai ngờ...... Cuối cùng ăn đến trên đầu người một nhà.
Lời của Lưu Doãn rất chân thực, đến bây giờ hắn thậm chí còn nhớ rõ vẻ mặt của Lưu Doãn, cái vẻ mặt kính nể và có chung vinh dự ấy, đến khi hắn đào ra ảnh chụp chung ngày trước của Tần Duệ và "Đại sư", Quý tiên sinh kia đúng thật là Quý Phong.
Nghĩ lại cũng thật là chỉ có khả năng này.
Quý Phong không có hứng thú với đại ca, nhưng khi đó cậu đột nhiên một hai phải ngồi xe đại ca, thậm chí trước đó cậu còn chưa từng gặp đại ca.
Không chỉ có thế, cha con Từ Lĩnh cũng rất cực lực phối hợp.
Điều này làm hắn nhớ đến lúc trước chuyện làm ăn của Từ gia cũng xuống dốc không phanh, gần đây lại đột nhiên thay đổi vận khí.
Nếu đêm đó những chuyện không bình thường có thêm Quý Phong là đại sư ở đó giúp đại ca vượt khó, hết thảy đều có câu trả lời.
Thậm chí câu nói cuối cùng của Quý Phong bảo bọn họ chú ý tới người được lợi lớn nhất, vốn chỉ cho rằng đó là một câu nhắc nhở, cuối cùng lại thật sự tra ra được việc này có quan hệ với nhị thúc.
Là nhị thúc mua chuộc tài xế, dùng người nhà của hắn uy hiếp hắn, hoặc là cầm tiền đồng quy vu tận với đại ca để con cháu sau này hưởng vinh hoa phú quý cả đời; hoặc là khiến cho bọn họ lặng yên không một tiếng động mà biến mất trên đời.
Sau đó cho dù đưa tài xế đến cục cảnh sát thì tài xế cũng sẽ không khai ra nhị thúc mà một mình nhận tội.
Không có chứng cứ, đại ca chỉ có thể tạm thời kiềm chế chưa xé rách mặt, chờ thời cơ tìm hiểu thế lực của nhị thúc ở Địch gia trước.
Địch Thành khẽ há miệng, nói ra lại phát hiện dễ dàng hơn nhiều: "Lưu Doãn...... Đã nói hết với tôi rồi. Chuyện đại ca lần này, ân cứu mạng, tất sẽ khắc ghi báo đáp."
Chỉ cần tưởng tượng nếu đại ca không có Quý Phong cứu thì có khả năng thật sự đã chết, hiện giờ hắn nhìn Quý Phong nào còn dám có nửa phần nhớ thương, chỉ còn kính trọng và cảm kích.
Quý Phong cười: "Lúc trước anh đã cảm ơn rồi, cơm cũng đã mời rồi, tôi cũng đã nhận tâm ý, đã hiểu rồi."
Địch Thành lắc đầu: "Chuyện này sao có thể một bữa cơm là xong được, lần này...... Đại ca của tôi cũng tới, anh ấy muốn nói riêng vài câu với em, có tiện không?"
Tối hôm qua hắn trở về từ chỗ Lưu Doãn đã đi tìm đại ca ngay lập tức.
Đại ca càng tin tưởng hơn so với hắn, bởi vì lúc ấy biểu hiện ở trên xe của Quý Phong giống như đã biết trước tài xế có vấn đề.
Lúc ấy tài xế vẫn chưa biểu hiện ra bất cứ điều khác thường nào, thậm chí trước đó còn bảo bọn họ uống nước, tuy hơi hoảng loạn một chút nhưng hành động thản nhiên như vậy làm bọn họ căn bản không ngờ đến cái thứ gọi là nước kia lại là rượu có độ cồn cực cao.
Thậm chí sau đó cậu còn bảo hắn nhảy khỏi xe ngay lập tức, như thể đã biết trước xe sẽ nổ mạnh ngay sau đó.
Nghe Địch Thành kể như vậy, tâm trạng của Địch đại ca cũng rất phức tạp.
Quý Phong đi theo Địch Thành lên xe Địch đại ca ở gần đó.
Lần này là Địch đại ca tự mình lái xe, từ khi gặp phải chuyện tài xế lần trước, hiện giờ hắn đều tự mình lái xe, trước khi lái xe còn tìm chuyên gia kiểm tra.
Cửa xe đóng lại, trong xe chỉ có ba người Quý Phong.
Quý Phong thấy hai người họ không nói lời nào, cậu chủ động mở lời: "Địch tổng có chuyện gì muốn với tôi sao?"
Địch đại ca nhìn về phía ghế phụ, lấy ra hai tấm thẻ đưa tới: "Trong hai tấm thẻ này đều có 1 triệu. Một thẻ là tạ lễ tối hôm trước Quý tiên sinh đã cứu giúp; một thẻ khác là có việc muốn nhờ. Đương nhiên, tôi biết thứ này đối Quý tiên sinh mà nói quá nhỏ bé không đáng kể nhưng ơn cứu mạng của Quý tiên sinh, Địch mỗ suốt đời khó quên, Địch mỗ nguyện ý đáp ứng Quý tiên sinh 3 yêu cầu, bất cứ điều gì cũng đều có thể nói với Địch mỗ."
Quý Phong nhướng mày, Địch Thành ở ghế sau cũng giống Địch đại ca, cũng đồng ý như vậy.
Đại ân cứu mạng, 3 yêu cầu không hề quá đáng.
Quý Phong không nhìn tấm thẻ bên trái mà chỉ cầm thẻ bên phải: "Hôm trước cứu Địch tổng là vì Địch Thành, cũng coi như là có duyên phận đúng lúc gặp nhau, Địch Thành đã mời tôi một bữa cơm coi như tạ lễ, 1 triệu kia không cần thiết. Còn 1 triệu này tôi nhận, 3 yêu cầu thì tôi không cần, cũng không cần thiết. Nhưng ngày bình thường tôi còn phải đi học, muốn tôi đến quý công ty một chuyến thì chỉ có thể đi vào thứ bảy chủ nhật, chọn thời gian Địch tổng rảnh là được, nhưng tốt nhất là lúc toàn bộ người trong công ty đều có mặt."
Lấy tiền làm việc, cũng phải xứng với giá 1 triệu này.
Địch đại ca sửng sốt, Địch Thành lại càng thêm kinh ngạc làm sao Quý Phong lại biết bọn họ muốn mời cậu đến công ty để xem phong thuỷ xem có nguy hiểm tiềm ẩn gì hay không, nhìn xem nhị thúc có động tay động chân gì ở công ty hay không.
Nhưng ngẫm lại Quý Phong còn có thể đoán trước được đại ca sẽ xảy ra chuyện, chuyện này cũng không phải nói chơi.
Địch đại ca nghe hiểu ý của Quý Phong ngay lập tức, hắn cảm thấy đưa 1 triệu vẫn còn ít, nhưng lời đã nói ra khỏi miệng, sau này chỉ có thể tìm cơ hội tiếp tục báo đáp.
"Vậy thứ bảy tuần này cho nhân viên công ty làm thêm một ca."
Sau khi bàn xong Địch đại ca muốn mời Quý Phong ăn cơm lại bị cậu từ chối, đưa Quý Phong về tiểu khu, hắn chỉ có thể trở về sắp xếp chuyện thứ bảy trước.
Quý Phong về đến nhà, sau khi làm cơm ăn xong, cậu cho mèo ăn, nhân lúc trước khi bí thư Hách tới đây thì vuốt miu miu cho đủ.
Chỉ là không biết có phải ảo giác hay không, miu miu hình như không mấy vui vẻ.
Quý Phong chỉ có thể kiên nhẫn vừa vuốt vừa dỗ quên cả thời gian, khi bí thư Hách tới đây thì thấy Quý tiên sinh ôm sếp lông toàn thân hỗn độn tới mở cửa.
Bí thư Hách vừa định chào, nhưng khi thấy sếp ở trong lòng Quý Phong thì: "???"
Nhìn sếp một thân lông lá hỗn độn thêm cả vẻ mặt không vui, sao hắn lại cảm thấy hình như Quý tiên sinh đã làm chuyện khó lường gì đó với sếp vậy?
Bí thư Hách nhanh chóng đánh mất cái suy nghĩ không phanh lại được này, nghiêm trang mang sếp vào phòng cho khách.
Chờ đến khi đóng cửa lại, bí thư Hách nhanh chóng mang văn kiện và máy tính tới: "Sếp, mời ngài." Có cái gì không vui đều có thể nói một câu.
Sếp miu miu nhìn hắn một cái, nó chẳng vui tí nào, đặc biệt là nghĩ đến Quý Phong lại vì 1 triệu mà đến thứ bảy cũng không được nghỉ ngơi, phải đi xem phong thuỷ cho công ty Địch Anh, nó lại càng cảm thấy không vui.
Ai không có tiền chứ hắn thì có đó.
Thứ mà hắn không thiếu nhất chính là tiền.
Nhưng cứ thế đưa tiền cho Quý Phong lại có vẻ như Quý Phong chăm sóc nó chỉ là giao dịch tiền tài, ý nghĩa đã ngay lập tức thay đổi.
Rất không ổn.
Tay mèo của sếp miu miu nhẹ nhàng chọc chọc mặt giường, cuối cùng nhìn sang bí thư Hách vẫn luôn nhìn nó, gõ một hàng chữ: Hôm nay Địch Anh Tây thành kia tìm Quý Phong.
Bí thư Hách sửng sốt: Địch Anh? Lần trước không phải là Địch Thành hay sao? Nhưng ngẫm lại cũng có thể hiểu được, lần trước Quý tiên sinh còn vừa khéo cứu Địch tổng.
Sếp miu miu tiếp tục gõ: Địch Anh cho Quý Phong 1 triệu để thứ bảy này cậu ấy đến xem phong thủy giúp công ty hắn.
Bí thư Hách: ???
Hẳn là do vẻ mặt của hắn quá sững sờ, hai tai sếp meo meo giật giật.
Bí thư Hách nuốt nước miếng một cái, hắn rất muốn nói, không phải Địch tổng đang theo đuổi Quý tiên sinh hay sao? Nếu không thì tại sao Địch tổng lại tặng không tiền cho Quý tiên sinh chứ?
"Chuyện này...... Địch tổng còn rất hào phóng."
Sếp miu miu híp mắt: Tại sao bí thư Hách lại không nghe hiểu trọng điểm? Đấy mà gọi là hào phóng ư?
Nó đột nhiên nhớ ra, hình như bí thư Hách vẫn chưa biết năng lực của Quý Phong, vì thế nó bình tĩnh kể ra mấy chuyện lúc trước Quý Phong đã làm.
Bí thư Hách nghe xong cả người đều không ổn chút nào, hắn vẫn luôn cho rằng trên mạng gọi Quý tiên sinh là đại sư cũng chỉ là nói cho vui mà thôi, dù gì hắn cũng không tận mắt chứng kiến, bây giờ nghe vậy thì: "???"
Sếp miu miu nhìn vẻ mặt khiếp sợ của bí thư Hách thì vừa lòng, bộ dáng mang theo chút đắc ý, phảng phất như thể chính mình lợi hại vậy: 1 triệu có hơi ít, Quý Phong vất vả như vậy, cậu nói xem có cách nào trợ giúp cậu ấy hay không.
Sau khi bí thư Hách cảm thấy cả người không ổn thì lại càng thêm nát tâm: Sếp...... Sếp nhìn tôi đi, sếp nhìn tôi điii, lương một năm của tôi cũng mới chỉ 1 triệu thôi đó.
Hắn bình tĩnh nhìn sếp miu miu.
Sếp miu miu nhìn hắn.
Bí thư Hách tri kỷ đề nghị: "Nếu sếp muốn trợ giúp cho Quý tiên sinh nhưng lại không muốn để Quý tiên sinh phát hiện, không bằng chúng ta cũng mời Quý tiên sinh tới công ty nhìn xem? Địch tổng đưa 1 triệu, chúng ta đưa 5 triệu."
Dù sao cũng là sếp chi tiền, hắn không đau lòng đâu!
Sếp miu miu hơi chần chờ một chút: 5 triệu có phải hơi ít hay không?
Bí thư Hách: "............"
Thật ra sếp muốn đưa toàn bộ tài sản cho Quý tiên sinh hết có đúng không? Sếp đừng làm mèo thành quen nữa, cảm thấy bản thân mình là của Quý tiên sinh thì tài sản của sếp cũng là của Quý tiên sinh nha.
Suy nghĩ này rất nguy hiểm đó.
Bí thư Hách trầm mặc hồi lâu rồi khuyên nhủ: "Sếp, Địch tổng vừa mới đưa cho cậu ấy 1 triệu, nếu lại đưa cao hơn nữa sợ là Quý tiên sinh sẽ cảm thấy công ty chúng ta không thành tâm."
Sếp miu miu ngẫm lại cũng thấy đúng, chỉ có thể miễn cưỡng gật đầu.
Bí thư Hách yên lặng viết điều này xếp đầu tiên vào trong bảng kế hoạch, lúc viết đến 5 triệu, nhìn một chuỗi số 0 kia, hắn nghĩ nếu lúc này đề nghị tăng tiền lương, liệu sếp có cảm thấy hắn không trung thành mà nhân cơ hội nghiền áp hắn hay không?
Vì thế, hôm nay hiếm khi bí thư Hách rời đi đúng 9 giờ, trước khi rời đi vẻ mặt còn phức tạp muốn nói lại thôi nhìn Quý Phong, nhìn đến mức Quý Phong suýt cho rằng có phải cậu đã cướp người trong lòng của hắn hay không.