Ma Vương trở về

Chương 6


2 năm

trướctiếp

Tình huống lúc này hết sức căng thẳng, từ lúc mà Diệp Phong đi ra từ thang máy ngay lập tức đã bị phục kích. Năm tên bảo tiêu tuy thực lực cao xong bị đánh cho trở tay không kịp rất nhanh Diệp Phong đã bị bọn chúng tách ra đánh ngất và mang đi. 

Tuy thiên phú của Diệp Phong rất cao xong cấp bậc và khả năng thực chiến không bằng rốt cuộc cũng không phải đối thủ của nhiều người hơn vây công. Mà Dương Thiên chứng kiến hết toàn bộ nhân lúc bọn chúng vội vã rời đi đã bò tới cuốn lên thành xe ô tô ở phía sau. 

Bọn chúng chuẩn bị rất kỹ càng cùng lúc có năm chiếc xe màu đen ra khỏi khu đỗ xe ngầm. Màu sắc và biển số cùng thời gian đều vô cùng giống nhau không thể phân biệt được, kèm theo toàn bộ máy theo dõi ở khu vực đường phố xung quanh đều đã bị bọn chúng phá hủy. Sau khi xe rời đi nếu không có Dương Thiên bám vào thì hoàn toàn không thể nhận ra được chiếc nào đang chở Diệp Phong. 

Dương Thiên lúc này trong đầu đang suy nghĩ kế hoạch để cứu tên Diệp Phong này, dù có thế nào cứu thiên tử đều sẽ được thiên đạo ưu ái mà hiện giờ Dương Thiên y cũng không tránh thoát được ngay thiên đạo không chế, dưới mái hiên hẳn là phải cúi đầu. Chiếc xe đi với tốc độ cực nhanh không lâu sau đã ra tới bến tàu, Dương Thiên nhìn bọn chúng cho Diệp Phong vào trong một chiếc thùng bằng gỗ để vào chỗ vận tải hàng hóa và được đưa lên trên một con thuyền. 

Sau một hồi tránh né cùng dùng phép bản thân Dương Thiên đã trốn vào được bên trong con thuyền. Dùng thần thức Dương Thiên thấy được sau khi thuyền lớn rời bến cảng Diệp Phong đã được lấy ra và trói chặt bằng một loại xích, nhìn thấy chất liệu làm loại xích này làm Dương Thiên vui mừng. Thật không ngờ Khốn Thần Đọa Xích một bảo vật thần cấp dùng để vây khối Thần, Phật , Yêu Quỷ lại bị một người không hiểu biết mình dùng để làm xích khóa linh lực thật là lãng phí của trời. 

Tuy y đã lấy được để pin thì cũng rất khó sử dụng vì hai vấn đề. Thứ nhất đế binh cũng có sự tổn hại nhất định không thể tùy cơ ứng biến được như lúc đỉnh phong, thứ hai là hiện giờ tu vi của y còn chưa đủ hai yếu tố này cộng lại cũng là một đại nan đề cần giải. Mà lúc này lại xuất hiện một món thần binh lợi khí đúng là trời hạn hán gặp mưa rào, đặc tính của đế binh chính là biến hóa ngoài ra nó còn có một đặc tính làm cho người ta hết sức sợ hãi mà có thể cắn nuốt thần binh khác để chữa trị chính bản thân sau khi cắn nuốt nó có thể sở hữu toàn bộ sức mạnh của nguyên thân thần khí. 
 
Chính điều này mới làm cho các tu sĩ thời thượng cổ vì tranh giành nó mà huyết tanh mưa máu. Vốn đặc tính khi biến thân có thể sở hữu năng lực của thần khí mà nó biến ra xong dù gì cũng chỉ là bắt chước mà thôi, tất nhiên uy lực cũng chỉ có 7, 8 phần. Xong như thế cũng là hết sức bất phàm vì sự biến hóa khôn lường trong chiến đấu cùng khả năng cắn nuốt đáng sợ nên nó được người đời còn là Đế Binh Chi Linh vua của loại binh khí.

Kích động thì kích động Dương Thiên cũng phải tìm hiểu tin tức về tổ chức này. Biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, Dương Thiên không muốn khi chưa hiểu biết gì về địch nhân mà đã hành động lỗ mãng nếu không kiếp trước y đã sớm chết từ lâu rồi.

Nhân lúc một tên canh khác đi qua góc khuất Dương Thiên bất chợt từ trong bóng tối hiện ra cho gã một cú cắn vào chân tên này còn không kịp lên đã độc phát ngay lập tức mà chết. Cơ thể gã yên lặng không một tiếng động bị bóng tối ăn mòn mà hiện ra thêm một thân ảnh giống gã y như đúng này đúng là Dương Thiên. Thần thức của y tản ra rất nhanh đã tìm được tới phòng họp của đám người cấp cao ở nơi này. 

Bọn đó đang ăn uống chúc mừng đã bắt được đích tử của Tần gia một tuyệt thế thiên tài trăm năm khó gặp, nhất định sẽ được tổ chức thưởng lớn. Lại còn không ngờ y nghe được lần này tham gia còn có sự cấu kết của Quý giá gia tộc đứng thứ năm của Kinh đô. Ngoài ra Dương Thiên còn nghe bọn chúng nhắc tới một số chuyện về việc nghiên cứu Diệp Phong này chắc hẳn không phải tổ chức tốt lành gì. 

Sau khi nghe xong xuôi y phóng  thần thức quan sát thật kỹ ở xung quanh xem còn có người nào lợi hại hơn hay không. Ba tên tu sĩ cũng chỉ là luyện khí tầng 6, 7 mà thôi không đáng lo chỉ là tên cấp B kia có chút rắc rối xong nếu động thủ thật Dương Thiên ý cũng không ngại tiễn gã một đoạn về suối vàng. 

Sau khi Dương Thiên suy tính kỹ càng về mọi đường lui để tránh có điều bất ngờ xảy ra, lúc này Dương Thiên mới hòa mình vào bóng tối rất nhanh Dương Thiên dùng dịch chuyển bóng tối kỹ năng của hệ ám hết sức cẩn thận đã tới được nơi giam giữ Diệp Phong. Thần thức của y lia tới đã phát hiện diêm Phong đó đã tỉnh nhìn vẻ mặt của y không hề có chút hoang mang và sợ hãi nào lại làm một lần nữa Dương Thiên tán thưởng về sự trầm ổn vào kiên cường của người thanh niên này.

Mà cũng đúng người được chọn làm thiên tử nào phải là người bình thường được. Lý giải được điều này Dương Thiên y lại có chút hứng thú với thiếu niên này lúc nghĩ tới vẻ mặt băng sơn kiên định đó đổ vỡ chắc hẳn sẽ rất thú vị, gác lại tâm tình nhìn hai tên thủ vệ ở ngoài cửa môi Dương Thiên giơ lên một nụ cười lạnh. Tay Dương Thiên đế binh đã xuất hiện hình dạng biến đổi tách ra thành hai thanh đoản đao thân hình Dương Thiên khẽ động bất chợt xuất hiện ở phía sau của hai gã hai ánh đao hiện lên hai gã đã tử vong không một tiếng động cơ thể hai gã cũng dần bị bóng đêm cắn nuốt. 

Mà động tĩnh ở bên ngoài Diệp Phong cũng đã phát giác, ánh mắt hết sức cảnh giác nhìn một thân ảnh xa lạ lại có chút quen được thuộc xuất hiện ở trong phòng. Dương Thiên thấy Diệp Phong cảnh giác mà nhìn mình thì từ trong bóng tối bước ra, ra hiệu y  im lặng cầm lấy xích thần mà thả ra đế binh để nó cắn nuốt.
  " Anh không cần phải cảnh giác với tôi tới đây là cứu anh đó nha " 
  " Không sự hiến ân cần không phí gian tức đạo " 
  " Ôi nhà nhìn này tôi là tôi cứu anh nó đây là ơn cứu mạng mà anh nỡ ăn hiếp người ta hay sao. Nếu anh đã nói vậy thì tôi nói tôi thích anh mới liều mạng cứu anh anh có tin hay không? " 

Nghe thấy lời như vậy bỗng tim của Diệp Phong cũng có chút loạn nhịp. Không biết tại sao nhưng từ lần gặp đầu tiên tại phòng ăn y đã có một cảm giác hết sức xa lạ với người thanh niên như là tiên nhân này, cho đến bây giờ nghe được lời mà Dương Thiên nói y mới phát hiện ra này không phải là Diệp Phong Duy nhất kiến chung tình hay sao.

Lắc đầu xua đuổi những suy nghĩ linh tinh đó ra, nhìn bản thân đã được tự do cơ thể đã có thể sử dụng được sức mạnh y cũng theo  sau Dương Thiên đứng lên. Lúc  sắp ra khỏi phòng bỗng tay Dương Thiên bị bắt lại Diệp Phong có chút ấp úng nói : 
  " Lời cậu nói có phải là thật hay không nếu là thật thì chúng ta có thể thử tìm hiểu nhau. Còn nếu không cậu cứ coi như tôi chưa nói gì " 
  " Vậy trước khi nói đến chuyện của chúng ta vậy thì thoát khỏi chỗ này trước rồi hãy nói sau " 

Nói của Dương Thiên vừa dứt chuông báo động ở trên tàu bỗng kêu lên inh ỏi. Điều này không ngoài dự đoán của Dương Thiên vì từ lúc để đế binh cắn nuốt thần xích một đạo thần hồn ở trên đó đã bị đế binh cắn nát hẳn là một trong ba tên tu sĩ đã bị trọng thương, mà nó cũng là một sự thông báo cho việc sự xuất hiện của y và việc giải cứu Diệp Phong đã bị bại lộ. 

Không còn nhiều thời gian Dương Thiên búng tay vô số bom ánh sáng đã được y dài sẵn ở các chỗ đáy thuyền đồng loạt phát nổ gây ra tiếng động vô cùng to lớn. Mà Dương Thiên cũng vung tay dùng đế binh cắt mở một miếng thép lớn của thuyền một dòng nước lớn lập tức tràn vào Dương  lập tức hóa giao long hô lớn với Diệp Phong : 
  " Anh còn không mau hóa Huyền Vũ mà chạy thoát còn định đợi tôi bế anh đi à " 
  " Được chúng ta đi thôi " 

Diệp Phong lúc này cũng hóa Huyền Vũ một đầu rồng hóa ra trước sau đó là tứ chi với móng vuốt sắc nhọn kèm theo mai rùa nhìn hết sức oai phong mà hung lệ toàn bộ đều ở trạng thái thu nhỏ dễ dàng chui qua lỗ hổng do Dương Thiên phá mở. Hai người vừa thoát ra khỏi thuyền đã chiều phương hướng phía bờ dùng hết sức bơi thật là nhanh. 

Mà lúc này ở trên thuyền tên cấp B đã xuống được rồi nơi giam giữ Diệp Phong nhìn thấy mọi thứ đều trống không và một lỗ hổng lớn thì tức phát điên lượng nước xung quanh cũng như ngưng đọng, toàn bộ thuyền đều loạn thành một đoàn. Mà lúc này Dương Thiên nói lên máu muốn đua xem ai tốc độ nhanh hơn bền mở miệng nói : 
  " Này Diệp Phong có muốn đua thử xem ai bơi về bờ trước hay không nếu như thua sẽ phải đáp ứng một yêu cầu của người thắng,  như thế nào ? " 
  " Được thôi một lời đã định " 

Dương Thiên hết sức tin tưởng vào thực lực của bản thân mà không hề hay biết một lần cược này của y lại chính là dê vào miệng cọp làm sau này mỗi khi nghĩ đến là ý muốn vả cho mình vài phát vì cái tội ngông cuồng để tên nào đó được hưởng lợi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp