Ma Vương trở về

Chương 5


2 năm

trướctiếp

Nhìn tòa khách sạn to lớn cũng làm Dương Thiên cũng không khỏi cảm thán sự hoa lệ của thời đại này. Dương Thiên nhanh chóng định bước vào lập tức bị bảo an cản lại giọng điệu của mấy phần không kiên nhẫn nói. 
  " Ngươi mau đi đi, đừng ở đây phá đám . " 
 
Dương Thiên đảo lại cũng hết sức ngạc nhiên. Phát triển được tới bước này nào đâu phải là hạng xoàng, vậy mà đạo tiếp khách lại kém đến như vậy. Lúc này tâm trạng y hết sức tốt đảo cũng không so đo với mấy người này cười cười nói : 
  " Từ lúc nào mở nhà hàng lại đến đuổi khách như vậy " 

Nghe thấy những lời của Dương Thiên nói sắc mặt của gã bảo vệ đuổi người lập tức xanh méc. Vẻ mặt gã vì xấu hổ mà trở nên giận dữ lập tức quát : 
  " Còn không phải là một tên dân đen hay sao, tao đây là muốn tốt cho mày chứ nơi này mày có thể trả được tiền sao. " 

Dương Thiên bị gã quát vào mặt tâm trạng đang vui dần lạnh  xuống. Cùng với đó là uy áp của trúc cơ bùng nổ, Dương Thiên tháo xuống mặc nạ mà y đã  đeo để tránh phiền phức ném thẳng vào mặt gã rồi nói : 
  " Nhìn cho kỹ tôi là Vũ Dương Thiên con trưởng của Vũ gia đã đủ tư cách để tiến vào hay chưa " 

Tên thú vệ bị uy áp của Dương Thiên trấn sợ sau đó nhìn thấy được dung mạo tuyệt mĩ của Dương Thiên và vũ gia hai chân lập tức mềm nhũn. Mặc kệ mấy tên đó làm trò hề Dương Thiên ung dung bước vào, theo trí nhớ của nguyên chủ y tiến tới quầy tiếp tân.

Nữ tiếp tân nhìn thấy một đại mỹ nhân bước tới lập tức kích động không thôi. Giọng điệu của cô hết sức ân cần giò hỏi : 
  " Xin hỏi quý khách cần gì ạ ? " 
  "  Cho tôi một phòng VIP nhất kèm theo tất cả các món ngon nhất ở nơi này  " 

Nói xong Dương Thiên đưa ra một sấp kim tệ. Cười đầy xinh đẹp nói với nữ tiếp viên : 
 " Tôi đưa Kim tệ  trước còn bao nhiêu tôi tặng cô " 

Nữ tiếp viên làm tại nơi này năng lực tính toán vô cùng tốt. Đảo qua sấp tiền cô còn tính ra được thừa hơn 1.000 kim tệ bằng gần nửa năm tiền lương của mình làm cô hết sức kích động Thái độ đối với Dương Thiên càng cung kính.
 " Cảm ơn quý khách đã ghé thăm Thịnh Nguyên của chúng tôi chúc quý khách có một buổi tối vui vẻ. Phòng của ngài là số 989 cầu thang máy ở hướng bên kia. Quý khách có cần lễ tân dẫn đường không ạ ? " 
  " Không cần tôi tự đi được " 

Chìm đắm trong số tiền được khách thưởng lớn làm cô quên mất gần 100 phòng trên cùng đã được tứ đại gia tộc bao chọn. Mà Dương Thiên lúc này cũng khá lúng túng trong việc sử dụng thang máy, sau một thời gian y mới có thể thuần thục sử dụng này cũng không thể trách Dương Thiên được vì ngay cả nguyên chủ cũng rất ít được sử dụng thang máy. 

Nhìn con số đã lên đến tầng 90 Dương Thiên bèn nhanh chân bước ra cảm giác được có một số hơi thở, và y cũng lạ dùng thần thức để quan sát nhận ra bọn họ là một loạt bảo vệ. Nghĩ đến thái độ của mấy người ở bên dưới cũng để tránh phiền phức y  lập tức sử dụng thần thức bọc quanh bản thân Dương Thiên lập tức biến mất.

Dương Thiên đi dọc trên hành lang mỗi qua một phòng y đều nhìn số phòng ở trên cửa, cuối cùng ý cũng đã tìm được số phòng mà lễ tân đã nói. Lúc này y mới giải khai ẩn thân và mở cửa bằng tấm thẻ thân phận mà lễ tân đưa, đập vào mắt không phải là một căn phòng yên tĩnh và hoa lệ mà là ở bên trong đang tụ tập một đống người có vô số người đang tụ tập tại trong phòng. 

Mà điều làm Dương Thiên vô cùng cảm thấy không khỏe là mấy ả nữ nhân mặc thiếu vải đang được một số đám người ôm ở trong lòng. Có thể một phần là do nguyên chủ ảnh hưởng xong y cũng rất ghét những hành vi như thế này. Đến lúc này sự bực bội của y đã dồn lên đỉnh điểm, chỉ là đi ăn một bữa cơm cũng không yên ổn nữa thảo nào lúc mới bước xuống xe đã có cảm giác không ổn đúng là xui xẻo.

Xong đám người ở trong phòng lúc có người mở cửa cũng đã an tĩnh xuống. Nhìn ở ngoài cửa có một mỹ nhân không phải gọi là tuyệt sắc giai nhân mới đúng bởi vì y quá là đẹp khiến người ta như bị y câu mất linh hồn từ lần đầu tiên gặp mặt vậy. Trong đó phản ứng đầu tiên là một tên nhìn hết sức phản cảm, tràn đầy trong ánh mắt là sự kinh diễm và thèm muốn với Dương Thiên.

Nhìn tên thần kinh trước mặt y lập tức tung cước đá văng gã ra. Y không hề nương tay lập tức gã văng mạnh vào tường miệng hộc ra máu. Sau đó y nhìn trong phòng ánh mắt chạm phải một đạo ánh mắt sắc bén làm y không khỏi có chút tán thưởng người có đạo ánh mắt như vậy xong nếu mà ở một chỗ với đám người này chắc hẳn cũng không ra gì. Tiếc thay cho một thân kim khí.

Dương Thiên hừ lạnh trong ánh mắt ngơ ngác còn không hiểu được mọi chuyện của đám người ở trong phòng đóng mạnh cửa lại phát ra tiếng động lớn. Lúc này cũng có một trận xôn xao từ hành lang mà dẫn đầu là nữ tiếp tân  vừa nãy, nhìn cô hết sốt ruột cho đến khi nhìn thấy Dương Thiên mới an ổn lại. 

Cô chạy tới vẻ mặt hết sức xin lỗi nhìn về phía Dương Thiên. Giọng điệu mang theo sự hối lỗi vội nói :
  " Rất xin lỗi quý khách là do tôi sai sót trong việc lựa chọn phòng sảy ra sự cố phòng ở , mong ngài lượng thứ cho sự sai sót này " 

Cái này làm Dương Thiên hết sức ngơ ngác sau đó  xua tay tỏ vẻ không có việc gì dặn tiếp viên mau đi chuẩn bị phòng khác mà đồ ăn mang nhanh lên chút hiện giờ y đang rất đói. Mà lúc này ở bên trong phòng vốn có mấy người định đi ra để hỏi cho ra nhẽ xong tất cả đều bị Tần Diệp Phong ra lệnh không truy cứu nữa. Lúc này mọi chuyện mới bình thường trở lại tên bị đánh cũng chỉ là người của một gia tộc nhỏ đi theo để nịnh hót mà thôi. 

Mà điều này cũng phải nói đến chi phối kinh đô của tứ đại gia tộc. Gồm có tần thị đứng đầu sau đó là lôi thị. Đứng thứ ba và thứ 4 lần lượt là Hoàng Thị và Đỗ Thị, bốn gia tộc với 4 thế mạnh khác nhau cùng với sự liên hệ chặt chẽ nên vô cùng đồng lòng cùng lẽ đó đám nhỏ của bốn gia tộc cũng hết sức thân thiết,  mà hiện giờ trong số thiên tài nổi tiếng nhất chính là Tần Diệp Phong y là người song tiến hóa cả về mặt thức tỉnh và biến dị.

Không những thế ở mỗi mặt y đều là biến thái nghịch thiên với thức tỉnh dị năng là ngũ hệ Kim, mộc thủy, hỏa, thổ, lôi. Còn ở bên mặt biến dị thì đã thức tỉnh Bá Thiên Kỳ Lân và Hải Địa Huyền Vũ là hai trong tứ thánh thú của một cuốn sách cổ được ghi lại dù thế nào sức mạnh của hai dạng thú đó cũng phải nói nó hết sức nghịch thiên. Mà điều này Dương Thiên cũng đã nhìn ra chỉ qua một ánh mắt y đã thấy được kim khí tận trời của Diệp Phong chính là con cưng của thiên đạo sinh ra chính là để thống trị tất cả. Mà loại này thường rất phiền phức vì xoay quanh Thiên Tử chắc chắn sẽ có vô số nguy hiểm mà Dương Thiên y vẫn là anh nhàn thì tốt hơn.

Mà lúc này cũng có một băng nhóm áo đen đang phục kích sẵn và mục đích của bọn chúng chính là Diệp Phong. Nếu Dương Thiên ở nơi này rất có thể sẽ phát hiện ra đám người này có mấy tên chính là người tu tiên xong hẳn là không phải tu chính phái gì cho cam hẳn là tu ma. 

Dương Thiên lúc này cũng đang ăn hết sức là vui vẻ với vô số món thơm ngon. Nhìn vô số món ngon y cảm thấy cuộc sống này cứ như thế thật rất tốt xong y biết tình cảnh của mình hiện giờ cũng rất nguy hiểm càng đừng nói đến mối thù của gia tộc còn chưa được trả sao y có thể buông bỏ mà sống cuộc sống bình thường được.

Ăn uống no nê sau đó Dương Thiên tiến ra bên ngoài chuẩn bị đi vệ sinh một chút, bỗng bất chợt y cảm giác một luồng ma khí tanh tưởi và mùi huyết khí phát ra ở trên người của một tên bảo vệ. Điều này đã thu sự chú ý của y đám người này có điều mờ ám, y đành bám sát theo dõi xong để tránh bị phát hiện y đã hóa thành tiểu giao ( giao long ) lặng lẽ giám sát tên ma tu đó. 

Không biết đợi qua bao lâu y thấy có rất nhiều tên tức tỉnh giả dần tụ hợp, cùng lúc cũng có thêm hai tên ma tu khác xuất hiện chúng dần khống chế bãi đỗ xe mà nơi chúng phục kích là một chiếc huyền phù hết sức sang trọng. Hai mắt Dương Thiên mị lên rốt cuộc bọn  người này muốn bắt giữ ai cơ chứ. Đám người này thật to gan dám ra tay ở trong trung tâm của Kinh đô hẳn thế lực ở phía sau không phải dạng xoàng càng ngày Dương Thiên càng hứng thú với đám người này rồi.

Cuối cùng mục tiêu của chúng phục kích đã xuất hiện, lại không thể ngờ được là tên con cưng của thiên đạo. Đó y biết ngay cơ mà xung quanh thiên tử sẽ có vô số phiền phức, nghĩ thì như vậy xong y nào có thể khoanh tay đứng nhìn đám người xấu này làm ác. Xong cũng ngại vì một tên cấp B nên Dương Thiên đành áng binh bất động, tùy cơ mà hành sự nếu không cũng sẽ rơi vào nguy hiểm mà không giải quyết được vấn đề.




Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp