Thế Thân Nghịch Tập

Chương 4


2 năm

trướctiếp

Lục Bạch đeo kính râm lên, ra cửa vẫy tay bắt taxi, sau đó thuần thục báo ra địa chỉ, bắt đầu sinh hoạt bận rộn của ngày xuyên qua đầu tiên.

Vì thế nửa ngày qua đi, Lục Bạch từ phòng làm việc đi ra, mái tóc vốn dĩ có chút dài đã được cắt ngắn đi một ít, trông càng thêm lưu loát, hiện ra ngũ quan tuấn mỹ. Áo sơ mi trắng rộng thùng thình làm lộ ra xương quai xanh tinh xảo, quần jean bó sát khiến hai chân trở nên vô cùng thon dài.

Lục Bạch đối với tạo hình hiện tại thập phần vừa lòng. Mang theo kính râm, cậu đùa nghịch tấm thẻ ngân hàng trong tay như đang suy tư cái gì đó.

Bản năng của hệ thống cảm thấy cậu chưa nghĩ ra nên làm gì.

Quả nhiên, vấn đề tiếp theo của Lục Bạch là: “Tiểu bảo bối, nghệ sĩ nơi này mua quần áo đều đi nơi nào?"

Hệ thống không còn sức để chửi tục: “Ta cảm thấy ta không phải là Baidu."

(*) Baidu: Baidu là công cụ tìm kiếm lớn thứ hai trên thế giới chỉ sau Google, tuy nhiên thị trường chính của Baidu chỉ là ở Trung Quốc đại lục.

Lục Bạch không để tâm mà an ủi nó: “Ừ, cậu đương nhiên không phải rồi, cậu so với Baidu chính xác hơn nhiều."

Hệ thống chết máy nói ra một cái địa điểm, sau đó bắt đầu tự kỷ.

Lục Bạch lại lần nữa vẫy tay kêu xe, báo ra địa chỉ sau đó ngồi vào trong.

Thời điểm gặp áp lực quá lớn, phương thức tốt nhất để giải tỏa chính là mua mua mua. Đạo lý này Lục Bạch đã hiểu từ sớm. Đặc biệt là dùng tiền của người khác mua đồ đắt nhất.

Bên kia, Từ Duệ vừa mới kết thúc cuộc họp đi ra, điện thoại lại truyền tới một chuỗi thông báo.

Hắn click mở thông báo ra xem, phát hiện là thông báo ở thẻ ngân hàng lúc trước đưa cho Lục Bạch làm phí chia tay. Mà chỗ ký tên người mua, tất cả đều dùng một loại nét chữ đặc biệt kiêu ngạo như thể rồng bay phượng múa viết to hai chữ, Lục Bạch.

Sắc mặt Từ Duệ tức khắc trở nên khó coi. Hắn không phải để ý đến việc Lục Bạch tiêu tiền, mà là cảm thấy chính mình đang bị khiêu khích.

Lục Bạch chính là hoa thố ti* do chính hắn nuôi dưỡng ra, sau khi bị hắn vứt bỏ, nơi nào cũng không thuận lợi, nơi nào cũng bị chèn ép, không chịu nổi áp lực nên đã nhanh chóng lui vòng. Kết quả, cuộc sống của cậu trải qua quả thật không tồi, so với thời điểm ở bên cạnh mình càng thêm thoải mái.

(*) Hoa thố ti: có tên khác là hoa tầm gửi, loài cây chuyên sống ký sinh trên những cây khác. Ý là chỉ những người chuyên ăn bám, phải sống dựa vào người khác.

Nghĩ tới những địa điểm Lục Bạch đã đi hôm nay, tâm Từ Duệ vừa động, dứt khoát mở Weibo ra. Quả nhiên, nằm ở trên hot search đỏ chói là đại danh của Lục Bạch.

Chỉ là tiêu đề rất thú vị #Quỷ hút máu trà xanh rốt cuộc cũng lộ ra bộ mặt thật#.

Mà càng thú vị vẫn là những dòng bình luận ở bên dưới, một đám người đều đang mắng có phải Lục Bạch thuê paparazzi chụp lén mình hay không, con mẹ nó chụp trộm ở trên đường mà còn anh tuấn tiêu sái như vậy.

Từ Duệ bấm vào ảnh chụp, cũng ngơ ngẩn.

Trách không được nhóm người này đều đang mắng chửi, ảnh chụp này, thật sự quá đẹp rồi. Đẹp tới nỗi, khiến hắn cảm thấy xa lạ.

Đặc biệt là khi Lục Bạch phát hiện bị chụp lén còn nâng mắt kính quay đầu nhìn người chụp ảnh, ánh mắt đó nào có nửa điểm giống với sự ôn nhu của Dịch Văn Trác. Từ đầu tới chân đều là một bộ ngạo mạn kiêu căng, vừa hoang dã lại tươi sáng, làm người khác chỉ hận không thể lấy dây thừng đem cậu trói chặt trên giường.

Tầm mắt của Từ Duệ theo thứ tự nhìn qua xương quai xanh của cậu, sau đó xuống đến eo gầy, lại đến cặp chân thon bài bên dưới. Một ngọn lửa đột nhiên thiêu cháy nơi lồng ngực.

Hắn quá chán ghét dáng vẻ bây giờ của Lục Bạch, điều này làm hắn cảm thấy những dạy dỗ lúc trước của mình, đều là thất bại…. Lục Bạch vậy mà còn giữ lại được bộ dạng ban đầu, chuyện này không có khả năng!

Vì thế Từ Duệ cầm lấy điện thoại, theo bản năng chọn một số trong danh bạ để gọi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp