Trên đường lái xe, Lạc Thiên Dịch một tay khoác lên bệ cửa sổ, hơi cắn móng tay của tay trái, suy nghĩ trôi trên mây.
Đi một ngày đàng học một sàng khôn, anh đã cực kỳ hiểu tính tình của Cổ Kỳ, cô ăn mềm không ăn cứng, có đôi khi ngay cả mềm cũng không ăn, trái tim tàn nhẫn lại vô tình.
Cô thích nhất bộ dáng anh ngây thơ trong sáng vô hại, giống một tia ánh sáng mặt trời, ấm áp, sáng rực, tích cực hướng về lúc trước, hồn nhiên ngây thơ,... Nhưng có phải cô đã quên rồi không, ánh mặt trời cũng có một mặt nóng cháy rừng rực, có thể làm người ta bỏng rát.
Mặc dù anh sinh ra trong một gia đình khỏe mạnh viên mãn, song cũng không phải một sinh vật lớn lên trong buồng vô khuẩn không có phản nghịch, không có cảm xúc, không có ý đồ xấu; hoàn toàn ngược lại, những thứ đó thứ nào anh cũng có, trong một đoạn tình yêu này anh thậm chí còn nhạy cảm quá mức, anh nào có nét hồn nhiên ngây thơ mà cô thích đâu chứ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT