Lạc Hưu Du chỉ cười khẽ: "Tôi vẫn còn chưa lấy, cậu làm sao lại biết tôi cầm không nổi chứ?"

Lạc Hoành dứt khoát, ông ta cũng không giả bộ hư tình giả ý nữa: "Lạc Hưu Du, tao là nể tình lão thái thái kia đã nuôi tao mười mấy hai mươi năm mới khuyên mày một câu, tao biết mày chính là nghé con mới sinh không sợ hổ, mày đừng cho rằng mày dựa vào Cố tổng của Tinh Ngu là có thể vững chắc mà đến khiêu chiến với tao, nhưng mày cũng phải biết rằng, Tinh Ngu có làm lớn hơn nữa, cũng không phải là tùy tùy tiện tiện có thể lay động một thế gia! Nếu mày ngoan ngoãn, tao còn có thể nể tình mày là cháu gái của lão thái thái mà nhượng bộ vài phần, nhưng nếu mày cứ rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt như vậy, hậu quả, tao cũng không chắc là mày có thể thừa nhận nổi đâu!"

Lạc Hưu Du nở nụ cười, khoé miệng câu lên, hỏi ông ta: "Giống như bảy năm trước sao?"

Lạc Hoành lạnh mặt không trả lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play