Sáng sớm, khách điếm trống trải không một bóng người, khung cảnh rất vắng vẻ. Một người phụ nữ dựa vào cửa khách sạn, trong tay cầm một điếu thuốc, mùi thuốc lá có chút sặc người. Là Tố Nương.

“Chưởng quầy.” Tiểu Điệp bị thương cũng không nặng, chỉ là có chút không kịp thời xử lý, cho nên dẫn đến việc mất máu quá nhiều, cũng do đó mà khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt đến đáng sợ.

Tố Nương cụp mắt xuống, đôi mắt trước sau như một lộ ra vẻ quyến rũ hôm nay trầm tĩnh hơn rất nhiều, chỉ là son môi trên môi cô thì vẫn là màu sắc nàng thích dùng, đỏ tươi ướt át. Nó làm cho người ta nghĩ đến loài hoa mẫu đơn màu đỏ nở rộ ở kinh đô, đẹp đến lóa mắt, đẹp đến kinh diễm, đẹp đến rực rỡ.

“Yo, còn có thể đứng lên đi lại?” Tố Nương rít một hơi thuốc, khói thuốc hỗn loạn, cô cười nhạo: "Nhìn dáng vẻ tối hôm qua của ann ta, ta còn tưởng rằng anh ta không chết cũng phải tàn đấy. Vậy mà ta cũng không thể ngờ được là anh ta vẫn có sức để đem ngươi tới đây đấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play