Mấy ngày nay Lạc Hoành bị những phiền toái lớn nhỏ thay phiên nhau không ngừng làm phiền ông ta! Dưới tình huống này, nếu ông ta còn có thể có sắc mặt tốt với Cố Đình mới là lạ.

Lạc Hưu Du thì lười chờ Lạc Hoành mở miệng, cô tự mình ngồi xuống, tự nhiên là khinh thường gọi cái gì cậu, mà là gọi ông ta: "Lạc tổng. Đã lâu không gặp." “A Du mấy ngày nay thật đúng là làm cho cữu cữu ta nhìn với cặp mắt khác xưa a, không hổ là nữ nhi của Lan Sanh, cũng thông minh như cô ấy.” Lạc Hoành ngoài mặt thì là tán dương. Nhưng trong lòng nghĩ như thế nào cũng chỉ có chính ông ta biết. Lạc Hưu Du nghe được hắn tự xưng, châm chọc ngoắc ngoắc khóe môi: "Lạc tổng, giữa chúng ta hiện tại cũng không cần lá mặt lá trái đi? Theo tôi thấy, chúng ta song phương vẫn nên đi thẳng vào vấn đề thì sẽ tốt hơn."

Lạc Hoành nghe vậy, nụ cười giả dối trên mặt ngay lập tức biến mất không còn một mảnh, lạnh lùng đưa mắt lên nhìn Lạc Hưu Du.

“Đã như vậy, cũng được thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play