Lận Hà cho rằng Lục Sử Ngu cũng sẽ sợ hãi giống như những người khác, kết quả hắn chỉ kinh ngạc trong khoảnh khắc, tiếp theo cuốn tay áo lên tự mình tra xét.

Chọc một chọc, lại chọc một chọc.

Xúc cảm mềm mại làm cho tâm tình Lục Sử Ngu thả lỏng, ban đầu chỉ to bằng một bàn tay vừa đủ nặn một cái bánh, hiện tại lại có thể nặn năm sáu cái, dù là yêu thuật thì như thế nào, có thể làm bá tánh ăn no, yêu thuật cũng có thể trở thành tiên thuật.

Nhưng Lận Hà cũng không muốn dùng mê tín dị đoan làm lý do thoái thác, đây chính là thời cổ đại nơi hoàng quyền là sự tồn tạo cao nhất, ngay cả Hoàng Thượng còn không có tiên thuật, một bá tánh bình thường như nàng dựa vào cái gì có được: “Bên trong mật ong có chứa đựng một loại đồ vật, có thể làm cho tinh bột chuyển hóa thành đường, đường lại có thể chuyển hóa thành CO2, sau khi gặp nhiệt độ thì sẽ bành trướng, vì vậy mà cục bột to lên.”

Lý quản sự nghi hoặc: “CO2 là vật gì?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play