“Đừng tranh cãi nữa, Lâm Mộc tham ngộ được sự huyền bí của thạch trụ là cơ duyên của cậu ấy, chúng ta phải lên đường về thôi!” Sài Thiệu nói.
Liễu Vô Song không nói gì thêm nữa.
Đoàn thám hiểm quay ra xe rồi lên đường trở về.
...
Tám ngày sau, Đoàn thám hiểm về tới Tổng bộ của Liên minh.
Lâm Mộc lập tức đi tìm Phó minh chủ Hồ.
Chuyến đi này đã giúp anh nghiệm chứng được tính chân thật của bản đồ tình báo, cho nên anh quyết định làm thêm một bản y hệt đưa cho Phó minh chủ Hồ, biết đâu lại có ích cho liên minh.
Trong vườn biệt thự của Phó Minh chủ.
“Lâm Mộc, đi thám hiểm Di tích Tak về rồi à?” Vừa thấy Lâm Mộc, Phó minh chủ Hồ đã cười hỏi thăm.
“Tham kiến Phó minh chủ Hồ!” Lâm Mộc hành lễ.
“Lâm Mộc, chỉ có hai người chúng ta thì không phải khách sáo như này, nói đi, cậu bỗng nhiên tới tìm tôi vì có chuyện gì sao?” Phó minh chủ Hồ cười hỏi.
“Phó minh chủ Hồ, tôi muốn giao nộp cho liên minh một tấm bản đồ tình báo.” Lâm Mộc đưa bản đồ cho ông cụ.
“Lần trước tin tức tình báo của cậu đã giúp cho liên minh giải quyết vấn đề hóc búa, lần này lại là tin tình báo gì thế?” Phó minh chủ Hồ mong chờ hỏi.
“Phó minh chủ Hồ, người xem xong sẽ hiểu!” Lâm Mộc đáp.
Dù sao bản đồ tình báo này được lưu ý quá rõ ràng, hiển nhiên nhìn qua sẽ hiểu được ngay ý nghĩa của nó.
“Được, tôi xem thử!” Phó minh chủ Hồ bắt đầu nghiên cứu.
“Bản... bản đồ này khoanh vùng những khu vực có Thể biến dị cấp A và A+ ư?”Phó minh chủ Hồ vô cùng kinh ngạc.
Ông cụ nhìn Lâm Mộc: “Lâm Mộc, cậu lấy đâu ra tấm bản đồ này? Thật hay giả đấy?”
“Tôi không rõ ai làm ra tấm bản đồ này, người đó gửi nặc danh tới cho tôi!” Lâm Mộc đáp.
“Nặc danh? Đây không phải trò đùa dai của kẻ nào đó chứ?” Phó minh chủ Hồ hồ nghi hỏi.
Với địa vị của mình, ông cụ hiểu rõ làm ra được tấm bản đồ như này khó khăn biết dường nào.
Lâm Mộc lập tức nói: “Phó minh chủ Hồ, mới đầu tôi cũng không dám chắc tính chân thực của bản đồ tình báo. Nhưng lần thám hiểm này, chúng tôi quả thực đã chạm trán với một Thú biến dị cấp A trong khu vực khoanh đỏ, cho nên tôi nghĩ bản đồ tình báo này là thật! Sài nghị trưởng và các thành viên trong đoàn có thể làm chứng chuyện này!”
Nghe vậy, Phó minh chủ Hồ bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ.
Ông cụ nghĩ hoài không ra: “Lạ quá, ai có thể vẽ ra tấm bản đồ này cơ chứ? Đến thành viên liên minh còn không làm được, người ngoài liên minh cũng không có năng lực đó, càng không có khả năng do Người biến dị lập nên bản đồ đâu nhỉ?”
Lâm Mộc chết lặng.
Lời này bỗng khiến anh bừng tỉnh ngộ.
Nếu người thường không thể vẽ ra bản đồ tình báo, vậy có khi nào chính Người biến dị làm không? Dù sao Người biến dị cũng được tự do hoạt động bên ngoài Thành phố an toàn, hoàn toàn có thể thăm dò và kiểm tra những khu vực khác.
Lâm Mộc chợt nghĩ tới một người, Thẩm Tịch Dương!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT