Khâu Anh tuyệt đối thuộc tuýp phụ nữ mạnh mẽ. Nội tâm bà ta vô cùng cường đại, cho dù đối mặt với Phó minh chủ Hồ thì vẫn trấn định như thường, không vó chút biểu hiện hoảng loạn nào.
“Khâu Anh, nếu Lâm Mộc đã hứa hẹn với cô rằng chỉ cần cô nói sự thật thì sẽ đảm bảo an toàn cho cô, vậy thì Liên minh nói được làm được.” Phó minh chủ Hồ nói.
Sau đó, Phó minh chủ Hồ đổi chủ đề, nói: “Thế nhưng trong khoảng thời gian tiếp theo cô cần phải ở lại Tổng bộ của Liên minh, phối hợp với một số công việc của chúng tôi, được chứ?”
Phó minh chủ Hồ biết Khâu Anh cũng chẳng phải “cá lớn” sau màn, giết bà ta cũng không giải quyết được vấn đề gì cả.
Phải khiến bà ta trở thành điểm mấu chốt để giải quyết vấn đề trước mắt mới được.
“Được thôi.” Khâu Anh trả lời.
“Được, vậy cô cứ ở lại phòng nghị sự này trước, tôi còn có chút việc cần phải hỏi rõ cô. Tôi muốn biết vị trí cụ thể của những người có tên trong danh sách kia, hy vọng cô có thể phối hợp, để giải quyết xong bão dư luận lần này cũng cần có sự phối hợp của cô.” Phó minh chủ Hồ nói.
“Được.” Khâu Anh gật đầu.
Trong lòng Khâu Anh hiểu rõ, nếu bà ta đã đưa ra lực chọn này vậy thì bản thân bà ta đã không thể quay đầu nữa rồi, bà ta chỉ có thể tiếp tục kiên trì làm theo lựa chọn của mình.
Phó minh chủ Hồ đưa mắt nhìn về phía Lâm Mộc, nói: “Lâm Mộc, cậu đã giúp Liên minh một ân tình lớn, lập được đại công, cậu muốn nhận được khen thưởng gì?”
“Phó minh chủ Hồ, ông xem thế nào ổn thì cứ thế mà làm là được.” Lâm Mộc nói.
Lâm Mộc cũng không tiện chủ động đòi phần thưởng, mọi việc cứ theo sắp xếp của Phó minh chủ Hồ là được.
“Với công lao của cậu, Liên minh nhất định phải thương lớn! Đã vậy, Liên minh thưởng chô cậu 200000 Liên minh tệ, cậu thấy sao?” Phó minh chủ Hồ hỏi.
Phó minh chủ Hồ đã sớm biết thứ hiện tại Lâm Mộc muốn có nhất chính là Bồi Nguyên Đan.
Lần trước ông cụ cho Lâm Mộc 500000 Liên minh tệ, mà Lâm Mộc còn cần thêm 500000 nữa mới đủ tiền để đổi đan dược.
Phó minh chủ Hồ dùng Liên minh tệ làm phần thưởng, điều này tương đương với việc giúp Lâm Mộc đến càng gần mục tiêu đổi Bồi Nguyên Đan.
“Đương nhiên là được.” Hai mắt Lâm Mộc phát sáng.
Hiện giờ Lâm Mộc vô cùng cần Liên minh tệ.
Hiện tại anh còn thiếu 500000 Liên minh tệ nữa là đổi được Bồi Nguyên Đan
Nếu chỉ dựa sức mình kiếm, Lâm Mộc từng tính qua, hợp đội với sư huynh đi thanh trừng Thể biến dị, mặc dù sư huynh đưa hết số Liên minh tệ mà mình kiếm được cho Lâm Mộc, cộng thêm cả phần của chính anh thì chí ít cũng phải mất nửa năm mới gom đủ số còn lại.
Nếu nhận được 200000 Liên minh tệ này, Lâm Mộc có thể đổi luôn được rồi.
Hai trăm nghìn Liên minh tệ, đây cũng là một số tiền lớn, Phó minh chủ Hồ có thể thưởng cho Lâm Mộc một khoản tiền lớn như vậy, đây cũng coi như là một sự khẳng định đối với công lao lần này của anh.
Thông thường lập công cũng chỉ có thể nhận được ba mươi năm mươi nghìn Liên minh tệ tiền thưởng thôi, lần này nhận được hai trăm nghìn cũng coi như khá tốt rồi.
“Lâm Mộc, vậy cậu về trước đi, đợi một lát Liên minh tệ sẽ được chuyển tới tài khoản của cậu, tôi tâm sự với Khâu Nah một chút.” Phó minh chủ Hồ nói.
Lâm Mộc nhìn về phía Khâu Anh: “Dì Khâu, dì ở trong Tổng bộ Liên minh sẽ rất an toàn, kể cả Quang Minh Hội muốn trả thù dì, làm tổn thương dì, thì bọn chúng cũng không cách nào thực hiện được, dì cứ phối hợp với công việc của Phó minh chủ Hồ là được.”
“Được.” Khâu Anh gật đầu.
“Phó minh chủ Hồ, chúng tôi đi trước.”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT