Bọn họ nào ngờ Lâm Mộc lại đưa một Thanh tra viên Liên minh Tu Hành Giả tới tận đây.
“Thanh tra Thẩm, chuyện này do chúng tôi không đúng, giờ chúng tôi sẽ thả người!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lập tức tỏ thái độ.
Dẫu sao bọn họ cũng chưa làm tổn thương Thẩm Tịch Dương, chỉ cần thả người thì chưa bị làm to chuyện, nếu vị Thanh tra viên này muốn truy cứu tới cùng, nhiều lắm Tuyết Sơn Phái họ cũng chỉ cần nói câu xin lỗi mà thôi.
Thẩm Trạch Thiên cười lắc đầu: “Chưởng môn, chuyện không còn đơn giản như vậy. Theo tôi biết, ông đối phó với Lâm Mộc vì nhận lời nhờ cậy của nhà họ Tôn đúng chứ?”
“Mà ông cụ Tôn này lại cấu kết với tập đoàn bên Châu Âu, có thể gọi ông ta là giặc bán nước, chắc hẳn Tuyết Sơn Phái các ông hiểu rõ tính chất nghiêm trọng của việc dây dưa với quân bán nước nhỉ?”
Chưởng môn và Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái nghe xong lời này, sắc mặt càng thay đổi, tim cũng như bị co rút.
“Thanh tra Thẩm, nhất định có hiểu lầm trong chuyện này!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái cuống quýt giải thích.
Bọn họ hiểu rõ, trong quy tắc của Liên minh Tu Hành Giả, môn phái ẩn dật cấu kết với thế lực nước ngoài tất bị xét vào một trong những tội danh nghiêm trọng nhất.
Nếu nói hành vi bắt cóc chỉ là tội nhỏ, thì tội danh cấu kết này Tuyết Sơn Phái bọn họ không thể gánh nổi!
“Hiểu lầm? Vậy ông nói xem, Tuyết Sơn Phái ông ám sát Sư đệ Lâm Mộc của tôi tới hai lần, nếu không phải vì giúp nhà họ Tôn thì vì mục đích gì?” Thẩm Trạch Thiên hỏi.
Nghe vậy, Chưởng môn và Đại trưởng lão Tuyết Sơn Phái càng chấn động trong lòng, vị Thanh tra viên này nói Lâm Mộc là Sư đệ của anh ta ư? Chẳng ngờ hai người họ lại có quan hệ này? Tuy Tuyết Sơn Phái không biết Sư phụ của Lâm Mộc và Thanh tra Thẩm là ai, nhưng có tình huynh đệ này thì mọi chuyện khó giải quyết rồi.
Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lập tức nói: “Xin Thanh tra viên điều tra kỹ cho, đúng là Tuyết Sơn Phái chúng tôi nhận cậy nhờ từ ông cụ Tôn đối phó với Lâm Mộc.”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.org. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
“Nhưng dù sao nhà họ Tôn cũng là gia tộc danh tiếng lẫy lừng đất Giang Nam, Tuyết Sơn Phái lại là môn phái ẩn dật số một nơi đây, hai bên qua lại với nhau chẳng có gì là lạ. Nhưng Tuyết Sơn Phái tôi tuyệt không biết nhà họ Tôn cấu kết với thế lực nước ngoài!” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái kiên định nói.
Thẩm Trạch Thiên nói: “Trước tiên hãy thả người ra, còn chuyện Tuyết Sơn Phái nghe chỉ thị từ ông cụ Tôn ám sát Sư đệ Lâm Mộc của tôi, hai bên muốn giải quyết êm xuôi chuyện này thế nào thì tự thỏa thuận với nhau.”
“Được được, Đại trưởng lão mau đưa người tới đây.” Chưởng môn Tuyết Sơn Phái lau mồ hôi lạnh trên trán.
Đại trưởng lão không dám chậm trễ nửa giây, lập tức chạy đi thả người. Chưa đến hai phút sau, Đại trưởng lão đưa Thẩm Tịch Dương tới điện.
“Lâm Mộc!” Thẩm Tịch Dương thấy Lâm Mộc, vừa mừng lại vừa lo. “Chị Dương Dương!” Lâm Mộc lập tức bước lên.
“Chị Dương Dương, họ không làm gì chị chứ?” Lâm Mộc quan tâm hỏi.