Điều này giống như sự khác biệt giữa việc đưa cho người ta một con cá và dạy người đó câu cá.

Nhận được cá ngay chính là sinh lời trong thời gian ngắn, còn biết kỹ năng câu cá lại đem đến lợi ích lâu dài trong tương lai.



Sau một hồi trầm ngâm, Lâm Mộc đưa ra quyết định: “Sư phụ, vậy phiền người dùng toàn bộ Hàn Băng Linh Chi luyện chế ra đan dược giúp con.”

Dù không hấp thu linh khí từ loại thực vật này, sau này anh vẫn có thể nghĩ cách hấp thu linh khí ở nơi khác.

Một khi bỏ lỡ loại đan dược trân quý như Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan, sau này muốn tìm nguyên liệu để luyện chế quả thực là mộng tưởng hão huyền.

Cho nên cuối cùng Lâm Mộc đã đưa ra quyết định này.

Sư phụ gật đầu: “Ừm, nếu là ta, ta cũng sẽ lựa chọn như vậy, với mức độ trân quý của Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan, cho dù con không trực tiếp sử dụng mà đem bán cho các môn phái ẩn dật, đổi lấy các tài nguyên chân quý khác, thứ con nhận được chắc chắn vô cùng phong phú, cũng đem đến hiệu quả lớn hơn so với trực tiếp hấp thu linh khí từ Hàn Băng Linh Chi.”

“Đúng rồi Sư phụ, hình như người giậm chân ở Đại bình cảnh rất lâu rồi, đợi Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan được luyện chế thành công, người phục dùng nó đi, có lẽ loại đan dược này sẽ giúp ích khá nhiều cho người đấy ạ.” Lâm Mộc nói.

Tuy Lâm Mộc không rõ Sư phụ anh có tu vi gì, nhưng anh nhìn ra được Sư phụ chưa thể đột phá Đại bình cảnh rất lâu rồi.

“Cho ta? Thứ trân quý dường này con đành lòng cho ta sao?” Sư phụ ngạc nhiên nhìn Lâm Mộc.

Lâm Mộc cười nói: “Có trân quý thế nào cũng chỉ là một món đồ, Sư phụ có ân tri ngộ với con, nếu không có người, đừng nói cho ba mẹ con một cuộc sống tốt đẹp, có khi giờ này con cũng chẳng còn trên đời nữa rồi, có thể báo đáp Sư phụ, con mừng còn không kịp nữa là.



Nghe những lời này, ngoài mặt Sư phụ vẫn vờ phẳng lặng như nước, nhưng sóng lòng đã khẽ lay động.

“Ta nhận tấm lòng này của con, nhưng Sư phụ con đã từng tẩy tủy kinh mạch, không cần dùng đến Phạt Cốt Tẩy Tủy Đan nữa, con cứ giữ lấy mà phục dùng.” Sư phụ nói.

Sư phụ nói tiếp: “Muốn luyện chế hai loại đan dược này, cần phải bổ sung một ít dược liệu khác, con xuống đô thị bỏ chút thời gian và tiền bạc là có thể thu thập được.”

Dứt lời, Sư phụ lấy giấy bút trên bàn ra viết các thành phần còn lại để điều chế đan dược rồi đưa cho Lâm Mộc.

“Đây là nguyên liệu còn lại cần thu thập.” Sư phụ nói.

Lâm Mộc nhận đơn.

Trên đó có ghi các tên như rhodiola tự nhiên, sen tuyết ..., cũng như linh chi hoang dã hơn 500 năm, nhân sâm và các dược liệu quý khác.

Hầu hết các loại dược liệu này đều dễ kiếm, chỉ một số ít thì hơi khó tìm, tỷ như linh chi hoang dã hơn 500 năm tuổi và nhân sâm.

Chúng được sử dụng để hỗ trợ quá trình luyện chế đan dược.

“Đi đi, thu thập đủ thì mang về đây để ta luyện chế cho con.” Sư phụ nói.

“Sư phụ, con giao cho người Hàn Băng Linh Chi này trước.” Lâm Mộc đưa Hàn Băng Linh Chi cho Sư phụ.

“Đưa đến phòng luyện đan trước đi.” Sư phụ phất tay.

“Dạ.

Vậy đồ nhi cáo từ trước.” Lâm Mộc nói xong thì rời khỏi Đạo Trường, sau đó chạy tới phòng luyện đan cất Hàn Băng Linh Chi ở đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play