Editor: Huỳnh Tâm

Beta: Linh Lê

Ngày mười tháng mười hai, đoàn làm phim chính thức của 《 Đan Tâm 》tại Hổ Xuyên Ảnh Thị Thành tổ chức buổi họp báo kết hợp với truyền thông và chương trình khai mạc hơn nửa ngày.

Đây cũng là cửa ải thứ nhất của Lục Dĩ Quyến tại hoạt động chính thức của đoàn phim, so với lúc trong lòng không suy nghĩ bất cứ chuyện gì ở đoàn phim « Đồng Độ Sinh », tại buổi họp báo đầu tiên của 《 Đan Tâm 》, có quá nhiều điểm phách lối.

Ra mắt đông đảo giới truyền thông, truyền thông báo chí, báo mạng, tất cả đều vui mừng mà có mặt. Fan trong nước của Chung Văn Trạch tổ chức hơn năm mươi người đến ủng hộ. Mà nữ diễn viên Hứa Oái, người hợp tác đối diễn với Lục Dĩ Quyến là một nữ diễn viên mới, là do nhà sản xuất cưỡng ép nhét vào “Nữ số một”, thậm chí ngay cả cảnh dắt tay diễn diễn với Lục Dĩ Quyến đều không có “Nữ số một”, cũng có mười ”fan hâm mộ” tới.

Mà về phần Lục Dĩ Quyến...

“Mình không có fan hâm mộ, có thể xấu hổ hay không nhỉ.” Trước khi lên sân khấu, Lục Dĩ Quyến còn ở hậu trường cùng một chỗ trang điểm nói chuyện phiếm với Chung Văn Trạch.

Chung Văn Trạch thuận miệng an ủi cậu, ” Làm sao không có fan hâm mộ được? Mặc dù tuổi của cậu còn nhỏ, ít tác phẩm, công ty cũng sẽ tìm giúp cậu mấy sinh viên đại học giả vờ làm fan…Ngay từ đầu mọi người đều như thế này, cậu nhìn Tiểu Hứa, vừa rồi có fan hâm mộ tặng hoa cho cô ấy, thật ra là do công ty thuê tới.”

Lục Dĩ Quyến sửng sốt một chút, vừa cười khổ vừa nói, ”Như vậy còn xấu hổ hơn, còn không bằng không có fan hâm mộ…”

Chung Văn Trạch nghe đến đó, nhịn không được cười lên ha hả, “Tiểu Lục à, tất cả mọi người là như thế, đừng có gấp, cậu có thiên phú, có tướng mạo, chẳng mấy chốc  sẽ có fan riêng của mình.”

Vừa nói, ánh mắt của Chung Văn Trạch liền dời đến gương mặt của Lục Dĩ Quyến trong gương.

Vì kết hợp với công việc quảng cáo, buổi trình diễn thời trang hôm nay, tất cả nghệ sĩ đều phải mặc đồ hóa trang lên sân khấu, mà Lục Dĩ Quyến mặc trên người lúc bấy giờ chính là trang phục  đỏ chót đính kim phi ngư, cả người thần thái sáng láng, cậu có da thịt trắng nõn mà trơn nhẵn, bộ mặt góc cạnh ôn nhuận, ngũ quan lại tinh xảo lập thể mà các nam diễn viên ít có.

Trời sinh gương mặt hoàn mỹ, chính là nên dựa lúc còn thanh xuân kiếm chén cơm.

Chung Văn Trạch nhớ tới mình vừa rồi từ phía sau sân khấu đi ra gặp người phụ trách hoạt động hâm mộ, thuận tiện nhìn tình hình bên ngoài, nhịn không được ở trong lòng than thở —— Lục Dĩ Quyến thực sự buồn lo vô cớ.

Một giờ chiều, buổi trình diễn thời trang diễn ra long trọng ở quảng trường Hổ Xuyên Ảnh Thị Thành.

Được giới thiệu đầu tiên chính là mấy vị ảnh đế của Hổ Xuyên Ảnh Thị Thành, ngay sau đó là đạo diễn Cao Tư Nguyên, cùng sản xuất Phương, tới cuối cùng mới xuất hiện đối tượng mà quần chúng và truyền thông chú ý.

“Xin mời diễn viên chính Lục Dĩ Quyến, Chung Văn Trạch!”

Lục Dĩ Quyến hít sâu một hơi, cùng Chung Văn Trạch một trước một sau đi đến sân khấu.

Trên mặt cậu mang vẻ mỉm cười tự nhiên, dưới đài chớp mắt tràn ngập âm thanh.

Cùng lúc đó, còn có ——

“Lục Dĩ Quyến! Lục Dĩ Quyến! Lục Dĩ Quyến!”

Rõ ràng lộ ra vẻ huấn luyện nghiêm chỉnh, đồng nhịp hô vang khẩu hiệu.

Càng quan trọng hơn là, tiếng vang như vậy lấn áp tiếng hoan hô của fan Chung Văn Trạch.

Bước chân Lục Dĩ Quyến đột nhiên dừng lại, cậu nghiêng đầu, không biết từ nào, dưới sân khấu tụ tập một đám đông thiếu nữ cầm băng rôn và khẩu hiệu bằng tay. Bị ngăn cách bởi một đám người, cậu căn bản không nhìn rõ chữ trên những khẩu hiệu mà fan cầm trên tay, nhưng băng rôn to lớn lại hấp dẫn sự chú ý của Lục Dĩ Quyến.

“Mi lộc gia viên! Mê lục vĩnh viễn!”

Mi lộc? Mê lục??

Mười mấy cô nương có thể nói là vất kéo dài băng rôn nhưng không thể nghi ngờ, vất vả của họ cuối cùng cũng được đền đáp.

Ánh mắt của Lục Dĩ Quyến dường như không rời khỏi băng rôn, các cô càng ngày càng kích động thét lên, dường như tất những tiếng vỗ tay và reo hò của mọi người trên sân đều thuộc về Lục Dĩ Quyến.

Người chủ trì nhịn không được bật cười, người chủ trì truyền hình này tương đối trẻ, Cao Tương Nguyên đặc biệt mời đến để chủ trì buổi trình diễn thời trang, bỏ một số tiền lớn ra để mời, toàn bộ kinh nghiệm tích lũy của của người chủ trì đều được phát huy. Mặc dù trong kịch bản không có đoạn Lục Dĩ Quyến sẽ bị fan hâm mộ làm cho “kinh sợ ngay tại chỗ”, người chủ trì vẫn không nhanh không chậm đi tới bên người Lục Dĩ Quyến, mở miệng cười: “Xem ra fan hâm mộ nhiệt tình làm cho Lục ảnh đế vô cùng chấn kinh… Có muốn thổ lộ với ảnh đế của chúng ta hay không, nói cho cậu ấy biết người mọi người yêu mến là ai?”

Người chủ trì đem microphone đưa ra ngoài, tất cả fan hâm mộ đều theo nhịp hô lên ——

“Mi lộc gia viên! Mê lục vĩnh viễn!!”

Một tiếng khẩu hiệu làm chấn động trời cao, cuối cùng cũng làm Lục Dĩ Quyến hoàn hồn.

Cậu cúi đầu nhìn đám đông khổng lồ, nếu như ước lượng, kì thực cũng không chênh với fan của Chung Văn Trạch lắm, thế nhưng các cô gái trẻ tuổi, nhiệt tình lớn, bởi vậy mới lộ ra vẻ người đông thế mạnh, khẩu hiệu cũng tự nhiên lấn át đối phương.

Chỉ là…so sánh theo Chung Văn Trạch mà làm, công ty thuê cho cậu có hơi nhiều fan hâm mộ đi? Mười người hai mươi người đến có thể không nhiều, nhưng thuê đến năm mươi cô nương như hoa như ngọc, trừ phi Tân Nghệ giải trí điên rồ!

Ý thức được điều này, trên mặt Lục Dĩ Quyến nhanh chóng nóng lên, cậu thậm chí có chút luống cuống với fan hâm mộ, “Cảm ơn mọi người…cảm ơn…”

Người chủ trì vội vàng đưa mic cho Lục Dĩ Quyến, tiện thể phỏng vấn nói: “Cuối cùng Lục ảnh đế cũng hoàn hồn, không tự giới thiệu mình một chút sao?”

Lục Dĩ Quyến hơi đỏ mặt, cậu thẹn thùng cười một tiếng, lại cúi đầu, ”Xin chào các vị lãnh đạo, xin chào mọi người, tôi là Lục Dĩ Quyến, diễn vai nhân vật chính Ngu Trung.”

Tiếp theo cậu dựa vào kế hoạch đã định đưa mic cho Chung Văn Trạch, ”Xin chào mọi người, tôi là Chung Văn Trạch, diễn vai nam hai Ngu Trường Ân, cũng chính là nghĩa phụ của Ngu Trung.”

Người chủ trì nhìn Lục Dĩ Quyến nở nụ cười, ”Tôi nhìn cậu rất kinh ngạc, chẳng lẽ cậu nghĩ mình sẽ không có nhiều fan hâm mộ như vậy sao?”

Lục Dĩ Quyến dừng lại hai giây, cuối cùng đem trái tim đang nổi trống ép xuống, cậu tràn trề nụ cười, ngay sau đó trả lời: ”Không nghĩ tới, thật không nghĩ tới, thụ sủng nhược kinh, cảm ơn mọi người.”

Chân thành, đơn thuần, nhưng lại ấm áp, đối với fan hâm mộ Lục Dĩ Quyến mà nói, đây là lần đầu tiên mọi người vì Lục Dĩ Quyến tổ chức hoạt động, cũng là lần thứ nhât tiếp xúc gần gũi với cậu.

Đứng dưới khán đài, một tiểu cô nương ôm biển hiệu cầm tay thậm chí nhịn không được đã cắn ngón tay khóc lên.

Tên trên mạng gọi là Mộc Nhu Nhu, là người sáng lập chính thức của diễn đàn”Mi lộc gia viên”, cũng là người đầu tiên thành lập fan hâm mộ của Lục Dĩ Quyến.

Kỳ thực trước khi 《 Đan Tâm 》khai mạc, « Đồng Độ Sinh » của Lục Dĩ Quyến đã hấp dẫn rất nhiều người mê điện ảnh, đối với nhân vật Hứa Do đặc sắc này, cảnh cuối cùng vô cùng có hiệu quả lấy đi nước mắt, làm cho rất nhiều người yêu quý phim văn nghệ trên mạng đã bị Lục Dĩ Quyến đả động. Một vài diễn đàn văn học cũng đề cập tới, trong một khoảng thời gian dài lưu hành lấy « Đồng Độ Sinh » viết thành đồng nhân văn, không nhẫn tâm nhìn chuyện xưa cứ như vậy không hoàn toàn kết thúc. Bọn họ viết một cái kết thúc khác, vì Hứa Do mà viết nên hồi ức nhân sinh mới…Mà chậm rãi, những người yêu mến Lục Dĩ Quyến cũng yêu mến Hứa Do của điện ảnh, dần dần tiến tới gần nhau, phương thức giao lưu đầu tiên của các nàng là QQ.

Đáng tiếc, Lục Dĩ Quyến đóng xong « Đồng Độ Sinh »  thời gian dài về sau không có tin tức gì, cậu thích lướt weibo, nhưng tin tức trên weibo phát ra cũng rất ít, những  fan mê điện ảnh có thể biết tin tức của Lục Dĩ Quyến ngày càng ít, có thể não động ngày càng thiếu thốn…Cũng may, 《 Đan Tâm 》khởi quay giống như bình địa kinh lôi, đoàn làm phim tuôn ra poster, ảnh sân khấu, thẩm chí là cảnh ngoài lề, từng vòng khơi gợi hứng thú của những người mê điện ảnh này. Hình tượng trong phim, hình tượng của Lục Dĩ Quyến đơn giản hoàn mỹ giống như một bức tranh, lúc vung vẩy tú đao xuân ánh mắt bén nhọn, lúc cưỡi ngựa dung mạo bay lên, đây là hình tượng hoàn toàn khác biệt với Hứa Do, nhưng mà bọn họ lại có một điểm chung duy nhất.

Đối với cuộc sống nghiêm túc.

Đối tín ngưỡng chấp nhất.

Lúc trước cộng đồng fan chỉ có mấy chục người, sau khi 《 Đan Tâm 》 công bố poster lại dần phát triển lớn mạnh, đã sớm mong chờ tác phẩm thứ hai của Lục Dĩ Quyến, bị cơ hữu cho ăn thuốc an thần…Fan của Lục Dĩ Quyến mỗi ngày không phải theo dõi tin tức ngoài lề, cũng là đi xem bài đăng cũ trong weibo, cho đến khi bọn họ chú ý đến tin một năm trước của weibo, ở trong phim tuyên truyền.

Mộc Nhu Nhu đè nén nước mắt xúc động của mình, đột nhiên rất muốn hỏi một câu——Hứa Từ, vết thương của cậu có bị thời gian phủ mờ không.

Hai giờ dài dòng của buổi ra mắt cũng kết thúc, bất luận là truyền thông hay fan hâm mộ, kỳ thực đều chờ mong buổi hợp báo chính thức sau này.

Nhưng mà, trước khi đoàn thăm bắt đầu, tất cả diễn viên có năm phút ngắn ngủi để nghỉ ngơi, mà kí giả truyền thông cũng đang điều chỉnh tham số của camera cùng mic, sửa sang đề cương phỏng vấn của mình

Cùng lúc đó.

”Dương tỷ, các cô ấy thật sự đều là fan hâm mộ của em sao?  Lục Dĩ Quyến đứng trong phòng trang điểm mà không thể tin được, trừng to đôi mắt nhìn chằm chằm Dương Linh.

Kỳ thực trong lòng cậu sớm đã có đáp án, chỉ là không thể chờ đợi muốn từ trong miệng của người tuyên truyền mà biết thôi.

Dương Linh quả thật cười một tiếng, ”Đương nhiên là thật, từ lúc kí kết với cậu đến giờ, công việc đầu tiên mà tôi làm chính là đem fan tiềm tàng của cậu quy mô hóa, chúng ta bây giờ đã hoàn thành diễn đàn chính thức của cậu, đồng thời cậu đến diễn đàn chính thức trên weibo hoàn thành làm chứng nhận V, qua ngày hôm nay cậu có thể chú ý đến các cô ấy, đồng thời tương tác thích hợp.”

Lục Dĩ Quyến ngạc nhiên, “Vậy, vậy các cô ấy nhiều người như vậy... Làm sao tới Hổ Xuyên?”

Hổ xuyên chỉ là một huyện của Chiết Giang, không có sân bay, coi như là ngồi tàu cao tốc, cũng trước tiên đi tới thành phố, lại chuyển qua đi xe bus mới có thể vào Hổ Xuyên.

Càng đừng đề cập đến nơi tọa lạc tại thâm sơn cùng cốc như Hổ Xuyên Ảnh Thị Thành.

”Bên phía công ty tìm chiếc xe bus đưa bọn họ từ nhà ga tới một chỗ ở bên này, khách sạn cũng là thống nhất đặt gần nhau, đây là lần đầu tiên fan hâm mộ của cậu hoạt động, công ty rất xem trọng, những vấn đề này cậu cứ yên tâm…Dù vậy, nếu như cậu không ngại, phỏng vấn xong, cậu có thể thỏa mãn một chút yêu cầu của fan hâm mộ như kí tên, chụp ảnh chung. Tôi xem qua chữ kí trên hợp đồng của cậu, cậu kí tên hoàn toàn qua cửa! Đương nhiên nếu cậu không nguyện ý…”

“Không không không! Em nguyện ý mà!” Không đợi Dương Linh nói hết lời, Lục Dĩ Quyến liền nhanh chóng đánh gãy lời cô, ”Đoàn thăm tin tức còn bao lâu mới kết thúc? Thời tiết lạnh như thế, đừng để các cô ấy đợi bên ngoài… Có thể mượn đoàn làm phim một cái phòng để các nàng tránh lạnh không, Trần Thản đâu? Chị để Trần Thản đi mua nước uống nóng cho mọi người, em mời khách!”

Lục Dĩ Quyến từng li từng tí làm Dương Linh sửng sốt một chút.

Nhưng mà, Lục Dĩ Quyến nhưng cũng rất nhanh để ý phản ứng của Dương Linh, ý thức được sự thất thố của mình.

Cậu cẩn thận mà hỏi thăm: ”Em cùng fan hâm mộ giao lưu như vậy có thể không? Có phù hợp với yêu cầu của công ty hay không…Nếu như không phù hợp, chị có thể lấy danh nghĩa của đoàn phim để đưa nước…”

Nếu như Lục Dĩ Quyến nhớ không lầm, Thích Mộng đối với vị trí bây giờ của Dung Đình cũng bắt đầu từ nam thần thân thiện, dần dần mới thay đổi biến thành lộ tuyến lạnh lùng, hoạt động của fan hâm mộ bị giảm đi, hành động cùng fan hâm mộ chụp ảnh riêng bị cấm triệt để. Dung Đình lập tức muốn tới tuổi xây dựng sự nghiệp, cần phải có cảm giác thần bí để đề cao phong cách.

Vậy mình như thế nào?

Lục Dĩ Quyến bỗng nhiên ý thức được điểm này, nghiêm túc nhìn chằm chằm Dương Linh, chờ đợi nàng đáp lại.

”À.” Dương Linh chần chừ một khắc, cô nhìn lại gương mặt chân thành của Lục Dĩ Quyến, không khỏi cảm thán, Ngô Vĩnh Hân định vị Lục Dĩ Quyến thật sự quá chính xác, “Dĩ Quyến, cậu chỉ cần làm chính mình là tốt rồi.”

Lục Dĩ Quyến: “???”

Dương Linh nở nụ cười, “Con đường công ty định hình cho cậu chính là làm chính mình, cậu đã rất tốt rồi, rất ưu tú.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play