" Vì sao các tăng nhân phái ra lần này lại có nhân tuyển chính nhỏ như vậy nhỉ?"

" Ngươi không hiểu rồi. Thiên Ma viện xuất ra một vị Thái Tuyền Thương có thanh danh rất vang dội, sư huynh Kiều Vũ Nhiên của Lạn Đà tự chúng ta đã từng bại trước người này. Vì để tránh làm mất danh tiếng của bản tự nên đã cho một tiểu hài tử như vậy xuất môn, trải qua mọi người truyền ngôn......"

Những tăng nhân đứng xem chung quanh ồn ào bàn luận.

Vương Phật Nhi có thính lực không kém, nghe được mấy câu bình luận này, trong lòng thật sự có chút sợ hãi.

" Sẽ không xảy ra một sự tuyên truyền trước hạn chứ. Thiên tài sáu tuổi cai quản Đại Lôi Âm tự, kế tiếp là sẽ bồi dưỡng ta đến mười tám tuổi để đi khiêu chiến một người nào đó, hai mươi tuổi đánh bại ai ai đó...... Trở thành cao thủ trẻ tuổi đệ nhất Tây Địch, sau đó lại đi tới vương triều Đại Càn mà chịu chết." Truyện "Đại Viên Vương "

Nghĩ đến vẻ mặt luôn không hề khoan khoái của Thái Tuyền Thương hay sư phụ của mình ở cái tuổi như vậy mà còn phải đổi mạng cùng Nho môn tam đại tông sư, Vương Phật Nhi thật là lo lắng cho tiền đồ của bản thân mình. Nhưng lúc này thì chưa đến phiên hắn nói câu không làm?

Bốn vị trưởng lão của Kim Cương viện nhanh chóng dẫn theo một dám môn đồ đến tập họp ở ngoài cửa chùa. Đầu lĩnh chính là Phật Đà Cái, mà phía sau lão là môt thiếu nữ xinh đẹp mặc áo trắng thu hút ánh mắt của mọi người, chính là Vân Yên Nhi.

Trông thấy Vương Phật Nhi đứng ở phía trước đám người đầu trọc bóng loáng, người khoác một chiếc áo cà sa đen rộng thùng thình, khí độ ba phần uy nghiêm, sáu phần buồn cười, còn một phần thì chẳng ra sao, Vân Yên Nhi che miệng cười trộm, nhưng lại vừa vặn bị Vương Phật Nhi nhìn thấy.

" Thiếu nữ này thật đúng là đã lớn thật rồi, đáng tiếc là đến khi ta lớn lên thì sợ rằng nàng đã trở thành một cô gái trưởng thành, chẳng biết sẽ được gả cho ai!"

Vương Phật Nhi khẽ gật đầu với Phật Đà Cái, đang muốn mở miệng thì đột nhiên một loạt những tiếng chân bước dồn dập truyền đến. Bốn vị trưởng lão do Đại Tự Tại viện phái ra, dẫn theo hơn trăm tên đệ tử đã tới phía trước chùa rồi.

" Linh Sơn! Sao lại là hắn?"

Bốn vị trưởng lão của Đại Tự Tại viện thì ba người đều có thân hình cao gầy, ai nấy đều có vẻ như cao tăng đắc đạo, còn đầu lĩnh là một vị có thân hình vô cùng thấp, vô cùng béo, phục phịch giống như một con chuột, chính là tên tặc trọc Linh Sơn.

" Tên nầy thật sự chưa từ bỏ ý định. Hắn đến xem náo nhiệt gì?"

Vương Phật Nhi nói thầm trong lòng, nhưng cũng biết rằng bản thân mình không có quyền đuổi tên hòa thượng Linh Sơn này ra khỏi đội ngũ nên đành phải nhịn. Ba phương nhân mã tề tựu lại, đem những đồ tùy thân thiết yếu chất lên lưng hai mươi con Xích mao đà, sau đó hơn năm trăm hòa thượng cáo từ xuống núi, trùng trùng điệp điệp bắt đầu cuộc viễn chinh Đại Lôi Âm tự.

Các vị thủ tọa Cưu Ma La Cấp Đa, Nhất Tú, Nhân Đà La không ra ngoài chùa đưa tiễn. Chung quy lại, Vương Phật Nhi cảm giác thấy chuyến đi này có chút mịt mùng. Những tăng nhân đến xem náo nhiệt cũng dần dần giải tán đi, Đại Lạn Đà tự lại khôi phục sự yên lặng hàng ngày.

Vương Phật Nhi luôn luôn đi đầu, được khoảng nửa ngày, rời xa Đại Lạn Đà tự khoảng năm sáu mươi dặm thì gặp một rừng cây ở phía trước. Hắn ra lệnh cho tất cả tăng nhân dưới trướng tạm nghỉ một lúc.

Đám tăng nhân này vừa được nghỉ thì lập tức phân làm ba toán. Các hòa thượng của Đại Tự Tại viện và Kim Cương viện ngồi ngay ngắn theo thứ tự vây quanh tại tám vị trưởng lão, hưởng dụng đồ chay nước sạch.

Số hòa thượng do Vương Phật Nhi chọn lựa, ước khoảng ba trăm người, nhân số thì nhiều nhưng lại có điều hỗn độn, náo loạn om sòm, một lúc lâu vẫn còn có tăng nhân chưa tìm được chỗ ngồi vừa ý. Có những hòa thượng vừa ăn vừa nói chuyện, hơn nữa lại còn rất là lớn tiếng.

Vương Phật Nhi là chủ trì trong tương lai, nhưng bên người lại chẳng có lấy một người tự nguyện hầu hạ. Đám tăng nhân này lấy đồ ăn nước uống từ Xích mao đà xuống, nhưng không có một ai mang đến cho hắn mà mỗi người hướng tới một nơi ngồi xuống. Vương Phật Nhi trong lòng rất buồn phiền.

Đợi một lát, Vương Phật Nhi dùng vô số ngôn ngữ ô uế mắng thầm trong bụng, chỉ trích những tên hòa thượng này hành xử không đúng tý nào. Sau đó bất đắc dĩ vẫy hai tay một cái, hai vị hộ pháp thần tướng Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La ứng tiếng hiện thân.

" Hai ngươi đi lấy một ít thức ăn và nước uống cho ta, nhân tiện đá mấy đá vào mông những tên hòa thượng đang ăn cơm miệng nhai chóp chép kia!"

Hai vị hộ pháp thần tướng này nghe xong mệnh lệnh của Vương Phật Nhi, lập tức mang tới đồ ăn nước uống. Bọn họ thân pháp như điện, trong khi đi khi về đã đá cho hai ba mươi tên hòa thượng thỏa mãn những điều kiện phải ăn đá của Vương Phật Nhi ngả lăn ra.

Mấy tên đầu trọc đen đủi này mặc dù bụng đầy oán khí, nhưng nhìn thấy là do hai đại hộ pháp thần tướng Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La xuất cước thì cũng không dám oán trách, đành phải cúi đầu lặng thinh. Bọn họ tự nhiên chẳng biết mình bị đá là cái duyên cớ gì. Chi Lâu Già nghe được bọn họ lại nhai cơm chóp chép, thì lại đi thêm vòng thứ hai, đá tiếp vào mười mấy cái mông.

Một hòa thượng đột nhiên nổi giận, ném chiếc bánh bao trong tay đi, trợn mắt nhìn Vương Phật Nhi. Vương Phật Nhi che miệng cười thầm, cũng không thèm nhìn sang cái phương hướng kia." Sảng khoái! Có hộ pháp thần tướng quả nhiên cực kỳ tốt. Chẳng những sử dụng tiện lợi, dùng để sai khiến đánh người cũng rất dễ dàng."

Nghỉ ngơi một lúc, Vương Phật Nhi chậm điều tư để ý đích mở miệng nói:" Buổi chiều hôm nay chúng ta nên ngủ ở nơi nào? Ai quen thuộc đường xá phía trước hãy đừng ngại đề xuất đi."

Linh Sơn lão tăng hét lớn:" Phía trước bốn mươi dặm chính là Tiểu Lăng Vân tự, chúng ta có thể dừng lại một đêm ở nơi này."

Vương Phật Nhi tỏ ý rất tán thưởng, làm như không thấy ánh mắt khiêu khích của Linh Sơn lão tăng, lớn tiếng nói:" Linh Sơn sư huynh rất hiểu biết, bữa ăn buổi tối có thể được thêm một chiếc bánh bao. Lần sau ai muốn ăn nhiều bánh bao thì khi bổn tọa lên tiếng cần phải đáp lời nhanh một chút!"

Bị Vương Phật Nhi dùng một chiếc bánh bao vũ nhục, Linh Sơn giận tím mặt, quát lớn:" Nghiệt súc, ngươi dám lăng nhục ta! Lão tăng hôm nay phải giáo huấn cho ngươi biết lễ độ!"

Trong đám hòa thượng này, luận về công lực thì Linh Sơn là cao nhất nơi đây. Trong hơn năm trăm người này cũng chỉ có một mình lão có tu vi tam phẩm. Bởi vậy khi Linh Sơn kích động đứng lên, ba vị sư đệ người Đại Tự Tại viện của hắn không dám can ngăn, còn những người khác thì không có tư cách ngăn trở.

Vương Phật Nhi ngồi im ngay ngắn, chỉ vào Linh Sơn ròi ra lệnh:" Chi Lâu Già, Phật Đà Bạt La, bảo vệ bổn tọa, bắt giữ tên tặc trọc này!"

Hai đại hộ pháp thần tướng, lập tức ứng tiếng rồi bước ra bắt đầu đấu với Linh Sơn. Những hòa thượng Lạn Đà tự này mặc dù thường ngày đều sống trong môi trường tu luyện võ học, nhưng trận quyết đấu của cao thủ loại này thì thật sự là được xem cũng không nhiều.

Mặc dù trong ngày đầu tiên viễn chinh Đại Lôi Âm tự mà mâu thuẫn trong đội ngũ đã bùng lên, tuy nhiên phần lớn tăng nhân cũng chỉ cảm thấy kích thích, hưng phấn, không một ai lo lắng đội ngũ tán loạn, người không đồng lòng. Truyện "Đại Viên Vương "

Chi Lâu Già cùng Phật Đà Bạt La ra tay, hòa thượng Linh Sơn chống đở được đến mười chiêu thì bị bắt giữ. Vương Phật Nhi đã có căn cơ tu vi võ học, có thể nhận ra võ công của Linh Sơn cao hơn so với bọn người mà hắn từng gặp qua như Đại Lương vương, Mộc Nguyên Trực, Yến Xích Mi. Nếu không có hai đại hộ pháp thần tướng thì không có một ai là đối thủ.

Chi Lâu Già ra tay không quá ba chiêu đã áp chế được Linh Sơn, sau bảy tám chiêu thì lão tăng Linh Sơn đã chỉ có chống đỡ, không còn khả năng phản công lấy một chiêu. Phật Đà Bạt La căn bản chỉ ở một bên lược trận, không hề xuất thủ.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play