Dân cư đưa đến tận cửa, Vương Phật Nhi không lý do cự tuyệt.
Chỉ mất mười ngày, hắn đã lôi hết tất cả tù phạm ở các nhà giam trong Bạch Nguyệt thành ra, còn thu thập hết tất cả những kẻ vô công rồi nghề tản mạn khắp nơi trong Bạch Nguyệt thành lại, chuyển vào doanh trại đồn trú ở bên ngoài thành.
Hơn một vạn ba ngàn người này không có lấy một người có thể gọi là ngoan ngoãn. Ngày nào cũng có người bỏ trốn, thậm chí có kẻ châm ngòi gây sự làm náo loạn doanh trại. Vương Phật Nhi đến giờ có hơn mười võ tướng thủ hạ, tuy rằng hắn tạm thời chọn lựa một nhóm người có thể đảm nhiệm trọng trách nhưng cũng không quản lý được nhiều người thế này.
Sau một ngày náo loạn, Vương Phật Nhi vò đầu nhăn trán nghe Khương Văn Lễ tiến đến bẩm báo trong số hơn một vạn ba ngàn người đã có gần bốn ngàn bỏ trốn mất. Trị an trong Bạch Nguyệt thành hỗn loạn hơn nhiều so với ngày thưòng, chẳng những trong cung có chỉ khiển trách mà ngay cả quân đội của các lộ yêu tộc cũng vô cùng oán giận.
Thanh Viên đại tướng đã mấy lần đề nghị phải bãi chức thống lĩnh Thỉ Phong Doanh của Vương Thập Phương. Bởi vì liên quan đên con trai Tốn Tô Tà nên Thanh Viên đại tướng thấy Vương Phật Nhi cực kỳ ngứa mắt.
Vương Phật Nhi thở dài, cười khổ nhìn Lệ Khuynh Thành, nói:" Thật ra ta có chút thủ đoạn, nhưng nó như là sấm sét, hơn nữa Thỉ Phong Doanh cũng chưa đáng phải chết nên ta việc gì phải làm khó bọn họ."
Lệ Khuynh Thành chỉ cười không đáp. Nàng tuyệt đối không quan tâm về việc Vương Phật Nhi có cai quản được bọn tội phạm tù tội này hay không.
Vương Phật Nhi phất tay bảo Khương Văn Lễ lui xuống, đang định bàn bạc với Lệ Khuynh Thành thì đột nhiên tiếng binh khí giao tranh vang động. Khương Văn Lễ lớn tiếng kêu la thảm thiết. Vương Phật Nhi sửng sốt, lập tức xông ra ngoài.
Khương Văn Lễ bị mười mấy tên binh lính áo giáp của Thỉ Phong Doanh vây khốn, trên người đã dính hai vết thương miệng toang hoác trông ghê người. Một tên đại hán sử dụng cây thiết côn cực lớn đang xách một thi thể cười nói oang oang. Đám người này trông thấy Vương Phật Nhi xuất hiện cũng không sợ hãi mà ngược lại còn tăng cường công kích Khương Văn Lễ.
" Đó không phải là võ tướng thủ hạ của ngươi sao? Tại sao lại bị g!ết chết?"
Lệ Khuynh Thành đi ra theo sau, kinh ngạc thốt lên hỏi. Thi thể mà tên đại hán xách chính là một võ tướng mới quy thuận Vương Phật Nhi, trên thân đầy vết thương, hiển nhiên là bị vây công g!ết chết.
Vương Phật Nhi trông mà suýt rách khóe mắt. Hắn hét lớn một tiếng, tay ném cây Thanh cung Mộc bay thẳng vào đám binh lính đang vây công Khương Văn Lễ. Sau khi xuyên thủng thân hình ba gã loạn binh, cây Thanh cung Mộc mới theo sự điều khiển của Đại Na Di niệm pháp bay ngược trở về.
" Luật pháp trong quân đội, kẻ nào giết người đều chém chết không tha!"
Vương Phật Nhi vẫn thường không có tâm tư quản lý Thỉ Phong Doanh, nhưng mà thủ hạ mình khó khăn lắm mới thu phục được lại bị người ngoài g!ết chết khiến hắn rất đau lòng. Hắn đã không còn là kẻ ngây thơ vừa tới Trung thổ Thần Châu nữa, việc giết người đối với hắn mà nói cũng không phải là chuyện gì lớn lao không thể thực hiện.
Trong lúc tức giận, bổng pháp của Vương Phật Nhi tràn ngập sát khí khôn cùng. Đám binh lính nổi loạn này tuy đều có võ công không kém nhưng làm sao có thể sánh với tu vi tứ phẩm của Vương Phật Nhi.
Tay hắn múa đại bổng phát ra bổng ảnh đầy trời, trong khoảnh khắc đã có đến mười người bị chết dưới bổng của hắn. Đến khi hắn xông đến trước mặt tên đại hán xạc thi thể viên võ tướng thủ hạ, Vương Phật Nhi thu hồi Thanh cung Mộc, vươn tay điểm một chỉ vào mi tâm đối phương .
Thập giới súc địa của Vương Phật Nhi nhanh hơn hẳn tốc độ thông thường, tên đại hán này căn bản không kịp phản kháng, ngay cả cây thiết côn cũng chưa kịp rút về. Vương Phật Nhi điểm xong một chỉ này thì lạnh lùng quát:"Từ hôm nay, Thỉ Phong Doanh thi hành luật pháp tội liên đới, theo lời khai mà xét xử, kẻ làm loạn sẽ bị hóa thành thi binh!"
Khi Vương Phật Nhi rút ngón tay về thì trên người tên đại hán này đã không còn một chút sinh cơ nào, toàn thân phát tán ra thi khí mờ mờ, đã bị Vương Phật Nhi dùng Đại nhiếp hồn niệm pháp câu mất hồn phách, hóa thành thi binh không còn tri giác.
Đám loạn binh đang vây công Khương Văn Lễ nhất thời bị thủ đoạn sấm sét này của Vương Phật Nhi làm chấn động, trong lòng kinh hoảng buông hết cả vũ khí xuống. Khương Văn Lễ tức thì chạy khỏi vòng vây, lập tức đối Vương Phật Nhi lớn tiếng kêu lên:" Chủ công, những người này nói vừa rồi toàn bộ Thỉ Phong Doanh bất ngờ làm phản, rất nhiều người đang đuổi giết các lãnh binh. Ô Tín, Công Vọng có khả năng cũng bị nguy hiểm !"
Vương Phật Nhi thản nhiên lướt qua, quát to:" Nguy hiểm cái gì? Lập tức theo ta đi dẹp phản loạn!"
Một tên hắc giáp huyền kỵ tay cầm trọng phủ bỗng nhiên xuất hiện ở sau lưng Vương Phật Nhi, vung tay chộp một cái vào hư không, tên đại hán kia tức thì ngoan ngoãn đứng ra đằng sau tên hắc giáp huyền kỵ này. Truyện "Đại Viên Vương "
Vừa rồi Vương Phật Nhi nói muốn hóa bọn loạn binh làm phản thành thi binh, mấy chục tên lính đánh lén Khương Văn Lễ vẫn còn khinh thường, nhưng khi tên đại thi yêu hắc giáp huyền kỵ xuất hiện thì không một ai có thể đứng vững được nữa. Tất cả lập tức đều quỳ xuống, kẻ thì khóc, người thì khốn khổ cầu xin tha thứ, không ai còn bộ dáng hưng phấn như ban nãy.
Vương Phật Nhi biết rõ giờ phút này không thể nhân từ. Vừa rồi hắn còn không chú ý, giờ đã nghe thấy tiếng la hét chém giết vang khắp doanh trại, cũng không biết rối loạn đã kéo dài bao lâu. Thỉ Phong Doanh vẫn loạn như vậy nên Vương Phật Nhi cũng không để ý đêm nay có gì khác thường. Truyện "Đại Viên Vương "
" Văn Lễ, truyền lời ta nói vừa rồi ra bên ngoài. Ai phản kháng – giết, thi thể lập tức bị luyện làm thi binh!"
Hắn vẫy tay triệu hồi Ma Ngoan ra, đi ra bảo Khương Văn Lễ và Lệ Khuynh Thành cùng bước lên, cho cả một số bộ hạ cùng lên rồi dùng tốc độ nhanh nhất bay về nơi náo loạn nhất trong doanh trại.
Đám loạn binh thấy Vương Phật Nhi tựa hồ không có ý định trừng phạt bọn họ, có kẻ láu lỉnh lập tức lui ra đằng sau định chạy trốn. Đột nhiên hắn đứng sững người lại, quang diễm trắng nhợt từ trên lưng bốc lên rồi một hắc sắc huyền kỵ điều khiển tọa kỵ bước từ chỗ hắn nừa bị ngọn lửa trắng nhợt đốt thành tro tàn kia bước ra. Con kỵ thú bộ dáng dữ tợn như mãnh thú kia khẽ phun ra một luồng thi khí, đám loạn binh còn lại lập tức lạnh buốt cả sống lưng.
"Ai không muốn theo thì sẽ bị biến thành thi binh."
Câu nói này của Vương Phật Nhi vang vọng từ phía trước truyền lại, đám loạn binh lập tức nhảy dựng lên, liều chết chạy theo hướng Vương Phật Nhi vừa đi. Theo người này thì có thể giữ lại được tính mạng. Giờ phút này thì mấy chục tên loạn binh rốt cục đã thừa nhận địa vị đại thống lĩnh của Vương Phật Nhi
Đến khi Vương Phật Nhi chạy tới gần doanh trướng của Khương Công Vọng và Nhạc Sư Đà thì tướng sĩ Thỉ Phong Doanh theo sau hắn đã phải lên tới hai ngàn người, thi binh do hắc giáp huyền kỵ thống lĩnh cũng đến hơn ba trăm người.
Khương Công Vọng quét ngang ngọn thương bức đối thủ trước mặt lui lại, đột nhiên phát giác áp lực trên người nhẹ một ít. Hắn ngẩng đầu nhìn thì thấy có một đội binh mã đang vây quanh bốn phía, một số tên lính cứ bán mạng hét lớn:" Ai làm loạn thì giết, người chết bị luyện thành thi binh, muốn sống thì đuổi theo thống lĩnh…" Truyện "Đại Viên Vương "
Nhạc Sư Đà đang áp lưng cùng hắn sát cánh chiến đấu, đột nhiên thở mạnh, ghé sái tai Khương Công Vọng nhỏ giọng nói:" ta đã nói rồi, chủ công chắc chắn có biện pháp, chỉ tội là hắn lười quá."