Màn đêm buông xuống, Đế quốc Basil chìm trong yên bình, nhưng có thật là yên bình hay không? Thì phải hỏi ý kiến của đám dị nhân. Thỉnh thoảng lại có vài kẻ lẻn vào, phá hoại xe tải cấp lương thực cho quân đội. Mấy người phá đám này không có tổ chức, nhưng họ ghét thì vẫn âm thầm chống đối.

Điển hình là Scorpio, cậu đang trên đường đi mua đồ ăn đêm, đột nhiên lại thấy đoàn xe tầm 50 chiếc đỗ ở bên đường. Khu phố Eda về đêm vắng teo, dù có hành động chắc cũng chẳng ai thấy, Scorpio quan sát một lượt. Có vài cái camera, cậu búng tay làm nó nổ tanh bành. Sau đó thản nhiên đi từ chiếc xe thứ nhất đến chiếc thứ 50, vừa đi vừa biến ra những ngọn lửa nhỏ, búng vào bạt phủ trên xe. Kì lạ thay, đám lửa bám chặt lấy những chiếc xe, không có dấu hiệu sẽ bị dập tắt. Đến cái cuối cùng, Scorpio vui vẻ tiến vào con hẻm nhỏ gần đó trốn đi. Khi thấy mọi thứ vẫn yên tĩnh, không ai nghi ngờ, cậu liền búng tay thêm phát nữa. Những đám lửa nhỏ lúc trước bỗng nhiên phừng lên dữ dội, quân đội lúc này mới hốt hoảng chạy đến dập lửa. Nhưng lửa do Scorpio biến ra không phải lửa bình thường, nước hoặc bình cứu hoả không thể nào dập tắt được. Những đám lửa này sẽ mãi cháy cho đến khi nó hủy diệt được mục tiêu đã được chỉ định. Scorpio không đi ngay, cậu ở lại xem mấy tên lính quèn đang cuống cuồng đập lửa. Tên đội trưởng gắt lên.


"Ai? Là kẻ nào dám đốt lương thực?"

"Bẩm ngài! Là lửa ma thuật do bọn dị nhân tạo ra! Không có cách nào dập tắt nên...toàn bộ đều đã bị cháy sạch!"

"Mau kiểm tra camera, gọi cho đội BK tới tiêu diệt mấy tên nhãi dị nhân đó!"

"Vâng thưa ngài!"

Tên đội trưởng rất tức tối, hắn ghét nhất đám dị nhân ăn không ngồi rồi, đêm đến đi phá bĩnh. Scorpio nghe chúng nói sẽ gọi BK, đội phòng chống dị nhân thì cũng hơi sợ, vội vàng rời khỏi hiện trường trong im lặng. Nếu có nhiều dị nhân cùng phá thì đám BK đấy cũng chẳng có đất diễn đâu. Nhưng đằng này một mình cậu không đủ sức đánh lại bọn chúng, nhỡ bị bắt thì bái bai cuộc đời nên dại gì ở lại? Scorpio chạy một mạch về phòng trọ, đóng sập cửa vào làm bạn cùng phòng cậu giật mình tỉnh giấc. Libra đôi mắt tím ngái ngủ, đầu tóc đỏ bù xù trông rất đáng yêu, nhưng khi cất giọng thì cục súc. "Má mày! Đêm hôm rồi còn rầm rầm rầm rầm, có để cho tao ngủ không hả? Mai tao còn có bài kiểm tra đó!"


Scorpio trước thái độ cọc cằn của Libra không thèm để ý, cậu nhìn qua cái lỗ trên cửa, một lúc sau xác định đã an toàn thì thở phào nhẹ nhõm. Libra khó hiểu. "Nhìn hành động lén lút của mày như vừa đi trộm chó về ấy!"

Scorpio quay lại lườm Libra. "Tao đi mua đồ ăn khuya, ai rảnh đi trộm chó? Hay là...mấy lần mày đi đánh lẻ là để thực hiện âm mưu đấy? Tao thấy thương cho mấy con chó ghê!"

Libra nhoài người ra giường, cười khinh bỉ Scorpio. "Một người xinh đẹp, đáng yêu như tao đời nào đi làm mấy chuyện thất đức đấy? Nói đi, mày chắc không chỉ là đi mua đồ ăn khuya đâu nhỉ?"

Scorpio đặt túi đồ lên bàn, Libra lao đến lục lọi tìm đồ ăn. Scorpio nhìn cái người vừa mới tỏ vẻ thanh cao, mỉa mai mình, giờ lại như chết đói ba năm thì buồn cười. "Mày bảo tao đi trộm chó mà, giờ còn ăn đồ tao mua?"


Libra bóc xúc xích ăn liền, cắn một cái, vẩy vẩy nó trước mặt Scorpio. "Ai bảo tao hảo tâm, thấy mày mua nhiều ăn không hết nên ăn hộ đây?"

Scorpio lắc đầu bó tay, thèm mà còn giở giọng bố đời, ông đây lại đòi lại bây giờ? Libra ngốn hết cái xúc xích, sau đó lại bóc thêm bánh sandwich kẹp thịt xông khói cùng rau xà lách. Cậu chợt nhớ ra Scorpio còn chưa trả lời câu hỏi vừa nãy. "Rốt cuộc mày đã làm gì hả? Nhìn bộ dạng lén lút của mày, rõ ràng có vấn đề."

Biết là không thể thoát khỏi sự truy hỏi của con cáo già Libra, Scorpio thở dài tường thuật lại mọi chuyện. Nghe xong, Libra vỗ đùi cái đét, giơ ngón cái lên. "Hay! Làm tốt lắm!"

Scorpio khoanh tay trước ngực, nhếch môi cười nhìn Libra đang gặm sandwich. "Tao tưởng mày sẽ kêu tao không biết suy nghĩ, hành động nóng vội bla blo...các kiểu chứ? Không ngờ, mày lại cổ súy cho chiến tranh thế này à?"
Libra vẫn vừa ăn, vừa giảng giải. "Chỉ cần phá đám được kế hoạch của lão Donald III là tao ủng hộ cả hai chân hai tay. Lão già đó đưa ra điều luật oái oăm làm dị nhân chúng ta phải trốn chui trốn lủi, có dị năng cũng phải giấu nhẹm. Gia đình tao vì chính sách của lão mà tán gia bại sản, phải đầu quân cho quân đội, đến nay...chẳng còn một ai sống sót. Tao thề, tao sẽ không để lão được yên đâu!"

Scorpio nhìn Libra căm phẫn, cũng đúng, không phải chỉ mình cậu ta bất bình, mà cậu cũng thế. Lão Donald III nói là không cần đóng tiền học phí từ lớp 1 đến hết đại học, nhưng thuế thì không giảm. Mỗi năm phải nộp 1000 tinh tệ, hằng năm trung bình một người trưởng thành kiếm được 3000 tinh tệ. Nhà đông con, còn phải trang trải chi phí sinh hoạt, đúng là cắt cổ. Sống ở tinh cầu Clitus mà không có tiền, thì chỉ là đáy cùng của xã hội. Libra ngốn gần hết túi đồ của Scorpio, tu nước ừng ực, đặt mạnh cốc xuống bàn. "Lần sau đừng có đánh lẻ một mình, nhớ rủ tao theo."
"Mày thì làm được gì?"

Scorpio cười cười, Libra giơ ngón giữa vào mặt cậu. "Bố mày hơi bị mạnh đấy! Tao sẽ khiến chúng nó không ngóc đầu lên được!"

"Tao nghĩ chỉ hai đứa chúng ta thì không ổn. Nếu có thêm những dị nhân khác giúp..."

Libra gật gù, càng đông càng vui đúng không? Tốt nhất là cho sập cả cung điện luôn đi. Scorpio mở hộp sữa chua ra. "Nghe nói bên khu Uri có khá nhiều dị nhân loại A, loại B, C, D cũng nhiều. Không chừng loại S đang lẩn trốn trong đám đó."

"Hôm nào chúng ta qua bên đó đi. Biết đâu, lại tìm được một kẻ mạnh có chung chí hướng."

"Ừm."

Sáng hôm sau, báo đưa tin về vụ cháy xe tải chở lương thực của quân đội trên phố Eda, người dân thấy chuyện này quá là điều bình thường luôn. Không nói, ai cũng biết là do dị nhân gây ra. Bọn họ ngoài mặt tỏ vẻ không quan tâm, nhưng bên trong thầm vui sướng, chỉ mong Đế quốc điên rồ này sớm ngày bị lật đổ. Donald III thì tức lắm, bởi vì đó là số lương thực sẽ cung cấp cho hàng ngàn binh lính, lần này lại phải bỏ tiền mua thêm từ đám dân đen, ngân sách sẽ bị rút đi một phần. Ông ta đang muốn dùng số tiền đó để chế tạo ra vũ khí chống lại dị nhân. Chừng nào đám dị nhân nguy hiểm ấy chưa bị tóm hết, Donald III không thể kê cao gối ngủ ngon được.
Trái ngược với sự căng thẳng của quân đội, hôm nay là ngày diễn ra hội sách của tiểu thuyết gia nổi tiếng Moreira Pisces. Pisces không chỉ nổi tiếng vì là một Alpha điển trai, có sự nghiệp ổn định. Những cuốn sách anh sáng tác khai sáng rất nhiều góc tối trong con người, được đông đảo thần dân Đế quốc ủng hộ. Mỗi lần Pisces phát hành sách, chỉ y như rằng, trong ngày hôm đó liền bán hết. Thư tình của người hâm mộ, thư mời đến dự tiệc tùng của các nhà tài phiệt lớn, thậm chí hoàng tộc cũng coi trọng anh. Nhưng Pisces đều khéo léo khước từ, niềm mong mỏi duy nhất của anh là truyền tải thông điệp ý nghĩa tới mọi người. Pisces không muốn lệ thuộc vào những thứ vật chất tầm thường như địa vị hoặc tiền bạc. Trong mắt người hâm mộ, anh giống như là Chúa cứu thế, soi sáng bọn họ.

Tất nhiên, có nhiều fan thì cũng có antifan, nói Pisces là kẻ đạo đức giả hoặc tao chống mắt lên xem bao giờ thần tượng của chúng mày lộ bản chất thật... Pisces tất nhiên không hề quan tâm những lời nói độc địa đó. Bọn họ nghĩ gì, muốn nói gì là quyền tự do ngôn luận của họ, anh không quản được. Pisces mở hội sách, rất nhiều doanh nhân máu mặt cũng đến xem. Bởi vì họ nghe nói anh sẽ ký tên cho fan trong buổi sáng ngày hôm nay. Nhiều ký giả đến ghi hình để viết báo lá cải. Những chuyện liên quan đến người nổi tiếng luôn thu hút được rất nhiều người xem, nên đó là lẽ thường tình thôi.

Chưa đến 7h sáng, hội sách ở quảng trường Felix đã đông nghịt người, chật kín không còn chỗ mà chen nữa. Những người ở sau màn hình thì thở phào nhẹ nhõm, biết là không đến sẽ không có chữ ký, nhưng đến rồi có lấy được hay không thì cũng phải dựa vào may mắn. Aquarius vừa đánh máy, vừa xem ti vi, gẩy gẩy gọng kính mỉm cười. "Moreira tuy thông minh, nhưng kể ra cũng hơi cồng kềnh. Quảng trường rộng như vậy còn không chứa nổi, chi bằng mở hội sách online. Vậy thì ai cũng có sách và có chữ ký rồi."
Tốc độ đánh máy của Aquarius siêu nhanh, ngón tay chuyển động không ngừng, chẳng mấy chốc, văn bản dài 30 trang đã được hoàn thành xong. Anh ấn enter gửi đi, sau đó thản nhiên ngả lưng ra ghế thư giãn gân cốt. Tay lướt web xem tin tức. Đập vào mắt là tin hot nhất ngày hôm nay, vụ cháy xe chở lương thực. Aquarius chống tay tựa đầu. "Dị nhân điều khiển lửa à? Khu Eda cũng có người mạnh như vậy sao?"

Aquarius mở trang web đen, đánh vào một loại mật mã. Trang web này đã bị Đế quốc cấm phát, người dân không hề hay biết gì, nhưng với một người giỏi công nghệ như anh, muốn xâm nhập chẳng có gì khó khăn. Trong này còn có thư nặc danh của một tổ chức có tên gọi Marcus, tập hợp tất cả những dị nhân nguy hiểm cấp độ đỏ (cấp độ chiến tranh hạng nặng), bị truy nã toàn Đế quốc. Trong thư, bọn họ nói đang chuẩn bị cho kế hoạch lật đổ vua Donald III, bốn tháng nữa sẽ bắt đầu hành động. Nếu như Donald III không bỏ đi chính sách ngang ngược của ông ta, trả tự do cho thần dân cùng các dị nhân khác, bọn họ sẽ thay trời hành đạo. Aquarius vuốt cằm suy nghĩ. Bức thư này vốn được gửi tới toàn thể người dân, nhưng mà Đế quốc vừa thấy đã lập tức làm nó ẩn đi. Nếu như phát tán ra ngoài, con dân Đế quốc sẽ làm phản ngay. Anh nhìn màn hình ti vi, Pisces trong bộ vest lịch lãm đang trả lời phỏng vấn. Một nữ ký giả đặt ra câu hỏi vô cùng tế nhị. "Tiểu thuyết gia Moreira, anh có gì muốn chia sẻ về vụ cháy 50 xe chở kho lương của quân đội rạng sáng nay không?"
(au: không thích gì thì cho cháy hết!, Scorpio biến ra ngọn lửa trên lòng bàn tay: ta không thích tác giả!, au...)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play