Lệ Uẩn Đan: “Ở khu Đa Minh còn có ai bằng tuổi người không? Hoặc là những người già trước kia từng làm lao động trẻ em ở nhà họ Tào?”
Chúc cô cười khổ: “Chắc là không có, năm ấy chúng ta đã trải qua chiến tranh và thiên tai, người chết rất nhiều, người già có thể sống qua 60 tuổi đều coi là hiếm có, huống chi là người bảy tám mươi tuổi giống ta. Ta cũng là do chiếm được chút lợi ích từ việc tích cốc mới có thể sống đến bây giờ.”
Sau khi nghe xong, Lệ Uẩn Đan đã không nói gì một lúc lâu.
Trong số người cô quen biết thì Chúc Cô là người lớn tuổi nhất, là người am hiểu huyền môn đạo thuật nhất cũng là người biết bí mật nhiều nhất. Nếu ngay cả bà cũng nói “không có” thì có lẽ cô cũng tìm không được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT