Logic của người nguyên thủy thật đáng kinh ngạc. Họ quy kết tất cả những gì họ không hiểu là phép màu, là lời tiên tri, hoặc do thần thánh tạo ra, và sẽ coi những thứ có mối liên kết với thần thánh là "vốn dĩ như vậy", "phải nên như vậy", và "chính là như vậy."
Ví như, họ không biết Lệ Uẩn Đan đang mặc cái gì, nó không giống như da thú hay lá cây, và dưới ánh mặt trời nó mang một vẻ màn đêm tăm tối. Lúc rơi xuống trông như những cánh hoa hội tụ, khi bị gió thổi tung lại trông như cánh hoa nở, nhẹ nhàng thanh thoát, giản dị mà huyền bí, hẳn phải là thánh vật độc nhất vô nhị của thần thánh đấy?
Mà một khi được thay thế bằng khái niệm "Thần linh" thì những thứ không tương thích trên người Lê Uẩn Đan đều trở nên trọn vẹn. Như thể thần linh trong tưởng tượng cuối cùng cũng có hình dạng, hóa ra tướng mạo là thế này, khí chất lại như vậy ... Gần gũi nhưng khác biệt, khiến mọi người vừa khao khát vừa tôn trọng những điều chưa biết.
Và cứ thế, Lệ Uẩn Đan và A Nỗ đã được bộ lạc chấp nhận thành công, họ không chỉ dọn đi ngôi nhà lớn nhất dành cho các vị thần, mà còn dâng lên phần thịt béo nhất của con mồi, mong nhận được sự phù hộ của từ vị thần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android). Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT