Thời xưa, đường xá vốn không dễ đi, cho dù là đường lớn cũng rất nhiều ổ gà, đi được một đoạn đường ngắn là bụi đất bám đầy người, cả người đều nhếch nhác. Vì để đề phòng việc biến thành hai người ăn mày trước khi vào thành rồi bị binh lính canh giữ thành ngăn lại, Tư Vọng Đông đề nghị đi đường dân sự.

“Đại lão, chúng ta vẫn là nên đi đường nhỏ đi.”

Tư Vọng Đông chỉ vào những người dân đang đi trên con đường nhỏ, nói: “Tuy rằng mặt đường hẹp nhưng cũng coi như là sạch sẽ. Đường nhỏ hướng trong rừng cây là một điều kiện tốt, không giống như đường lớn, xe ngựa tới lui cũng quá nhiều, quan binh cùng những người chở hàng hóa lại chỉ quan tâm đến tốc độ mặc kệ người dân, vạn nhất bị đụng phải thì người chịu thiệt vẫn là chúng ta.”

Đây cũng không phải là thế kỷ 21 với quy tắc là “Xe cộ né tránh người đi đường”, “Nhường cho người đi bộ đi trước”. Ở cổ đại, trên đường lớn người dân luôn bị rẻ rúng coi thường, nếu là không cẩn thận bị xe ngựa đi với tốc độ nhanh đụng vào thì cũng sẽ không nhận được một lời giải thích hợp tình hợp lý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play