Nhìn thấy bà cụ vui vẻ như vậy, trong lòng mọi người cũng có tính toán.

Hơn nữa ngay cả Kỳ Chấn cũng ủng hộ Giang Nghĩa tiến vào tầng quản lý của trang sức Star Jewelry, gia chủ đời mới đời cũ đều đã đồng ý, những “người ngoài” như bọn họ còn có tư cách gì để không đồng ý chứ?

Bà cụ nhìn sang Giang Nghĩa, hai mắt đều híp thành một đường cong, cười ha ha hỏi: “Giang thần y, cậu bằng lòng gia nhập nhà họ Kỳ chúng tôi không?”

Sự việc đều đã tới bước này, Giang Nghĩa còn có gì để từ chối nữa?

Bà cụ nhìn người rất chuẩn.

Bà ta biết rõ tính cách ăn mềm không ăn cứng của Giang Nghĩa, cho nên tận khả năng lấy lòng Giang Nghĩa, đều dùng lời lẽ mềm mỏng, cái Giang Nghĩa sợ nhất là loại ân tình này.

Cộng thêm đối phương không có lòng muốn hại anh.

Cho nên, Giang Nghĩa không thể không đồng ý.

Anh gật đầu: “Được, tôi bằng lòng gia nhập nhà họ Kỳ, tiến vào tầng quản lý của nhà họ Kỳ.”

Bà cụ vô cùng vui vẻ.

“Tốt quá rồi!”

“Có Giang thần y gia nhập nhà họ Kỳ chúng tôi, chúng tôi sẽ chỉ càng ngày càng mạnh.”

Bà ta nói với giọng đùa: “Ta đây là không có con gái, cháu gái gì đó, nếu như có, nhất định sẽ để nó gả cho Giang thần y, làm vợ hai, vợ ba gì đó.”

Giang Nghĩa suýt nữa thì phì ra.



Đây là cái quái gì thế?

Xã hội hiện đại, đâu có chuyện tam thê tứ thiếp? Cái tật thích nói đùa này của bà cụ tới bây giờ cũng không thay đổi.

Mọi chuyện đã xong, bà cụ dẫn Giang Nghĩa, Tô Nhàn đi ăn tối.

Trên bàn ăn.

Bà cụ đưa một chiếc thẻ vàng cho Giang Nghĩa.

“Giang thần y, đây là thẻ vàng chỉ có tầng quản lý của nhà họ Kỳ chúng tôi mới có, đại biểu cậu đã là một phần của nhà họ Kỳ chúng tôi.”

“Sau này bất kỳ một cơ sở trang sức Star Jewelry nào trên thế giới, cậu muốn vào thì vào, muốn lấy cái gì thì lấy cái đó, muốn đuổi việc ai thì đuổi việc người đó.”

“Trừ con trai Kỳ Chấn của ta, địa vị của cậu là cao nhất.”

Giang Nghĩa nhận lấy.

Chiếc thẻ vàng này thật sự là quá quý giá, anh cũng cảm thấy có hơi không dám từ chối.

Bà cụ nói: “Giang thần y, cậu cũng đừng có gánh nặng trong lòng gì cả, thật ra ta “kéo” cậu vào cũng là có dụng ý khác.”

“Ổ?”

Bà cụ thở dài: “Sức khỏe của con trai ta luôn rất tệ, không biết ngày nào đó sẽ kết thúc. Tới lúc đó trang sức Star Jewelry nên giao cho ai?”

“Kỳ Dương lại là một thằng khốn không đáng tin.”

“Mỗi khi nghĩ tới đây thì ta lại khó chịu. Bây giờ thì tốt rồi, có Giang thần ý tiếp tay, sau này cho dù ta và con trai của ta đều chết, trang sức Star Jewelry cũng sẽ không kết thúc.”



Thì ra, bà cụ có ý xem Giang Nghĩa thành người dự bị.

Cổ phần cho Giang Nghĩa, khi Kỳ Chấn còn, Giang Nghĩa vẫn là ‘lão nhị’, nhưng một khi Kỳ Chấn chết, Giang Nghĩa sẽ trở thành gia chủ danh chính ngôn thuận của nhà họ Kỳ.

Có Giang Nghĩa làm gia chủ, đáng tin hơn bất kỳ ai.

Tầng dự tính này của bà cụ là điều Giang Nghĩa không ngờ tới.

Giang Nghĩa cười khổ một tiếng, tự giễu nói: “Bà cụ, bà không sợ tôi giống như Kỳ Dương, cướp đoạt vị trí gia chủ sao?”

Bà cụ lắc đầu.

“Cả đời của bà già này gặp qua vô số người, Giang thần y cậu tuyệt đối không phải là loại người này.”

“Ổ? bà cụ, bà đánh giá tôi cao như vậy sao? Có thể nói cho tôi nguyên nhân không?”

bà cụ mỉm cười: “Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì cậu khinh thường.”

“Khinh thường?”

“Đúng. Ta nhìn ra được, thân phận của Giang thần y cậu tôn quý, bác sĩ khả năng chỉ là cái mũ cậu dùng để che đậy thân phận thật sự. Người bề trên giống như cậu, tuyệt đối sẽ không có hứng thú với vị trí gia chủ của nhà họ Kỳ nhỏ bé.’

Không thể không nói, bà cụ nhìn rất chuẩn.

Tuy Giang Nghĩa không phải cố ý che giấu, nhưng bác sĩ quả thật không phải là thân phận chính của Giang Nghĩa.

Chiến thần Tu La, cũng tuyệt đối sẽ không nhòm ngó vị trí gia chủ cỏn con.\u0002\u0002

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play