Trong trường hợp này, chỉ cần là người muốn mặt mũi thì sẽ không có lý do gì mà không uống.
Huống chi Kỳ Chấn cũng là một người vô cùng để ý mặt mũi.
"Hừm, không phải chỉ là ba bát rượu sao?"
"Tôi uống!"
Kỳ Chấn bước đến bàn vươn tay định cầm lấy bát, nhưng bị bàn tay mạnh mẽ có lực giữ chặt, không thể thoát ra được.
Khi ngẩng đầu lên, mới phát hiện là Giang Nghĩa đang chặn ông ta lại.
"Giang thần y?"
Giang Nghĩa nhẹ giọng nói: "Ông Kỳ, dựa vào sắc mặt và hơi thở của ông, lá gan của ông không đơn giản chỉ là có chút vấn đề nhỏ thôi đâu, bình thường chăm sóc tốt thì không sao, nhưng một khi đụng đến rượu, chết không nghi ngờ.". Xin hã
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT